Chương 1: Bạn thân

Mang trên mình chiếc phù hiệu chói lọi với dòng tên "Trường trung học phổ thông Ước Mơ", Hoa Anh Thảo nổi tiếng là một trong những nữ sinh có sức ảnh hưởng lớn với gia thế bậc khủng và nhan sắc xinh đẹp. Không lừng lẫy như những hot girl mạng xã hội, Thảo đơn thuần chỉ là đàn em lớp 10 sở hữu vẻ ngoài xinh xắn mới bước vào trường.

Tính cách mờ nhạt nhưng chỉ cần vẻ lộng lẫy hào nhoáng bên ngoài, cộng thêm danh cháu hiệu trưởng trường Ước Mơ cũng đủ khiến Thảo trở thành tâm điểm sự chú ý, đặc biệt là công chúa trong mắt các anh khối trên.

Chỉ tiếc, chưa anh nào có thể tán đổ em Thảo, tán làm sao được khi bạn thân em ấy cứ luôn nhận Thảo là chồng, cụ thể là Tường Ly và Quỳnh Châu học cùng lớp 10A2. Hễ cứ có ai tỏ tình Thảo, chắc chắn rằng sẽ được tặng từ Ly một nụ cười khinh khỉnh và từ Châu một lời tạm biệt ngọt ngào:

- Chồng bà không có nhu cầu tuyển vợ ba!

Và cứ thế, qua nửa học kì đầu, chẳng ai dám bén mảng lại gần Thảo.

- Nó không dám đeo bám mày nữa đâu, tao vừa tổng sỉ vả nó một trận rồi. Mẹ kiếp thằng này lì, cả tuần nay cứ chực sơ hở là đu lên người chồng tao.

Ly phủi phủi tay như vừa đi đánh nhau về. Ừ đúng, Ly với Châu vừa đi dằn mặt thằng Khải 10A4 cấm được tán tỉnh Thảo. Thảo cũng chỉ biết cười khổ, nó không thích thằng Khải đấy thật, nhưng ai cũng bị hai đứa Ly Châu tẩn như thế này thì một là tội nghiệp người ta, hai là Thảo ế suốt đời mất. Khổ nỗi,  nhìn bọn trong lớp có người yêu hết mà đường đường là hot girl tuyệt sắc giai nhân lại đi làm chồng của hai mụ vợ lắm chuyện, mãi chẳng có mối tình vắt vai.

- Cứt! Mày tổng sỉ vả cái cứt gì đồ nhát cáy, có mỗi bà mày chửi khản cả cổ, thể loại mày đứng trơ mắt ra nhìn rồi về tranh công, khốn nạn! Bảo sao suốt kiếp làm vợ lẽ. Lêu lêu đồ vợ lẽ!

Châu với Ly chắc khắc mệnh nhau, trong ba đứa, chắc có mỗi Thảo là mệnh nước, còn hai đứa kia mệnh lửa nên toàn một tay Thảo đứng ra dàn xếp, phun nước vào chiến tranh nảy lửa mù mịt khói của hai đứa kia. Thật ra, chúng nó cãi nhau là chuyện cơm bữa rồi, không cãi mới là thiếu thốn. Châu cứ chửi một câu, Ly chửi thêm câu nữa. Châu đanh đá nó quen, sớm đã tranh quyền vợ cả, Ly bất đắc dĩ ngậm ngùi làm vợ lẽ. Nhưng mà Ly không phục, đừng nghĩ vợ cả mà ngon, Ly là Ly bật lại luôn:

- Mày làm vợ cả kiểu gì mà để chồng đi lấy vợ hai, lêu lêu đồ không biết giữ chồng!

- Chứ còn không phải mày ăn vạ chồng bà nên mới được cái danh vợ hai à?

Đúng thật là Ly thấy bất công nên ỉ ôi Thảo thật, nhưng mà đã cãi đến mức này rồi thì cãi thêm cho xôm, không thì nhục lắm. Mỗi lần bị Châu chặn họng thì Ly sẽ lôi crush của nó ra đánh trống lảng. Ví dụ như cái câu quen thuộc sau đây mà ngày nào Ly cũng hót:

- Phận làm vợ mà không chung thủy, đòi làm vợ Thảo mà lại crush Huy Minh à?

- Kệ bố! Thảo là chồng, còn thằng Minh là crush, sao? Bố mày thích Minh thì sao, sao?

- Chả sao!

Mồm Châu to lắm, nó hét lên là nó thích Huy Minh, chuyện bình thường. Cả Huy Minh, cả lớp 10A2, cả khối 10, cả khối 11, cả khối 12, cả cái trường này, không ai ngạc nhiên cả. Ai cũng biết Nguyễn Quỳnh Châu thích Kim Bảo Huy Minh từ hồi cấp II, thích cái kiểu mà chỉ cần một mình Châu thích, không cần Minh thích lại, nhưng cũng đừng thích đứa khác ngoài Châu là được.

Với chuyện Châu crush mình, Minh biết, nhưng Minh không quan tâm, lí do không phải Minh vô tâm, mà sự quan tâm đó có lẽ đã dành cho rất nhiều cô gái khác. Minh là loại thích đi mơi gái, thích được người ta thích mình, mỗi năm vài ba em, không ai còn lạ gì nữa. Hay đổi crush quá mức nên đến giờ Minh vẫn ê sắc ế.

Dù đã hơn 2 năm Châu thích Minh, nhưng Minh chưa từng để tâm đến cô nhóc ấy, cậu ta chỉ thích những bạn nữ kia thôi, nói chính xác thì là lãng tử đào hoa thích tia gái xinh, cứ xinh xuất sắc là cậu ấy thích. Khối 10 năm nay rất nhiều gơn xinh, nhưng một phần ba số đó cũng phải tan chảy trước Huy Minh 10A2. Có lẽ vì ngoại hình, có lẽ vì sự sát gái nên bản tính thích chinh phục của Minh suôn sẻ hơn những cậu bạn cùng lứa.

Chưa nói, 10A2 là một lớp đứng nhất về tỉ lệ trai đẹp, hầu như đứa nào cũng có gái vây quanh không sợ ế, quan trọng là ít hay nhiều. Cũng chưa nói, nếu nhắc đến trai 10A2, độ nghịch ngợm quậy phá của chúng được đo bằng độ đẹp trai. Hiển nhiên, lớp nhiều trai đẹp nhất khối ắt sẽ là lớp cá biệt nhất khối. Nhưng có một điều kì lạ, không biết là do ranh ma xảo quyệt đạt đến trình độ thượng thừa hay vì chăm ngoan học giỏi mà cái lớp đấy luôn xếp đầu về mặt học tập, chưa có trường hợp nào gian lận bị bắt gặp nhưng điểm kiểm tra bao giờ cũng không nhất thì nhì khối. Các thầy cô tuy luôn phải đau đầu với dăm ba mấy vụ yêu đương, đánh nhau, nghịch dại chơi ngu nhưng lúc nào cũng hãnh diện về sự nổi trội của học sinh trong thi đua học tập.

Tiết mĩ thuật thường là tiết mà giáo viên ít lên lớp. Mang tiếng là trường chất lượng cao nhưng có mỗi hai giáo viên mĩ thuật, lịch dạy dày đặc quá nên nhiều lúc các cô cũng ngại lên lớp. Kết quả là tiết nào học sinh cũng được chơi xả láng. Riêng đối với 10A2, đứa nào thuộc loại ngoan hiền nhất thì lôi bài tập các môn khác ra làm hoặc ngồi buôn dưa chém gió, còn những đứa có điều kiện hơn thì mang cả ai phôn, ai pát, ai pót ai piếc, thậm chí cả loa bờ lu tút lên lớp quẩy như phòng karaoke thực thụ. Một số thành phần thì rủ rê đàn đúm xuống căn tin, trèo ra ngoài cổng trường đi ăn uống tụ tập. Bảo sao chỉ có mỗi lớp này mới có gan làm những trò đấy, cô chủ nhiệm mắng nhiều quá riết cũng chán.

Riêng với Hoa Anh Thảo, nhà không có gì ngoài tiền, một mình nó dùng iphone X bật 4G xem phim hệt như một rich kid chân chính con nhà tài phiệt. Ừ cũng đúng, nó là rich kid thật, cả người toả ra một mùi hương đặc trưng mà ai cũng thích, đó là mùi tiền. Ngoài cái học ngu rơi mất não ra thì tiền bạc, nhan sắc, cái gì nó cũng có. Gia tài nhà nó, ông bà bố mẹ để lại cũng dư dả ăn tiêu sung túc ba đời người. Sau này lớn lên chả cần làm gì cũng có tiền rơi vào mõm. Thế nên, trong một lớp toàn những con người học giỏi đến đáng sợ, tự dưng lòi ra một Hoa Anh Thảo học ngu đến đáng sợ. Nó luôn tự trấn an mình rằng, một lớp học luôn phải tồn tại những đứa giỏi, khá và dốt. Nếu chỉ có khá và giỏi thì lớp đấy là thiên tài mẹ nó rồi, nên buộc phải có vài thành phần ngu si óc chó mới trở thành một tập thể.

Châu thì làm gì lắm tiền đến nỗi bật 4G xem phim, nó chỉ ngồi lướt face nghe nhạc thôi. Trái với đứa thực dụng dễ bỏ cuộc như Thảo, Châu khác biệt hoàn toàn. Nguyễn Quỳnh Châu - nói nó là châu báu ngọc ngà cũng đúng, vì nó học được nên thầy cô nào cũng thích. Nhưng nói nó là trâu thì cũng chả sai, vì nó đích thị là một con trâu cày, nó có thể cày ngày cày đêm để đạt được điểm số mong muốn, nhưng cũng có thể cày đêm cày ngày vì một bộ phim hay một bộ truyện ngôn tình.

Bình thường Châu ở lớp hiền như nai, nhưng đừng nhìn vào vẻ bề ngoài mà đánh giá người khác, vì Châu được trời phú cho cái mặt nom rõ lành, cơ mà nó chửi nhau không tệ. Một khi nó cáu thì nai tơ biến thành nai zombie cũng là chuyện thường tình. Cái gì nó cũng biết, học đến đâu biết đến đấy, phim gì hay cũng biết, tư vấn tình cảm thì gọi là thôi rồi. Khổ nỗi người ta bảo càng giỏi tư vấn tình cảm cho người khác thì càng ế.

Còn Ly, nó là một màu sắc khác biệt, vốn dĩ đã khác từ cái tên rồi. Phụ huynh nhiều người thích cái tên Tường Vy, cớ sao bố mẹ nó lại đặt thành Tường Ly, để giờ nó quái đản như vậy. Nó không có iphone X như Thảo, không có iphone 6 như Châu. Thời buổi ấy đối với sinh viên cấp III dùng iphone 6 là bình thường, iphone 7 trở lên là giàu, iphone X như con Thảo là một đẳng cấp khác. Còn Ly, cục gạch thôi!

Nhà Ly thực ra có điều kiện, chỉ kém nhà Thảo. Vì mẹ nó là giáo viên nên nó phải diễn tròn vai một đứa con ngoan, phần vì mỗi lần mở miệng ra xin đổi điện thoại là y như rằng mẹ nó sẽ nói rằng nó đua đòi hoặc chưa đến tuổi dùng. Suốt ngày nó giở cái mặt thảo mai với cái giọng ngoan hiền đến buồn nôn ra khi nói chuyện với người lớn, nhưng bộ mặt thật của nó chỉ lộ ra khi nó đến trường.

- Trời ơi tin được không? Gia Linh 10D1 với Tuấn Anh lớp mình yêu nhau, vãi!

Châu hú ầm lên, là một người có máu hóng hớt nên chuyện thiên hạ nó hay quan tâm lắm, chả khác gì cái hố moi thông tin của lớp, gi gỉ gì gi tin hot nó luôn là một trong những đứa biết đầu tiên, chỉ là nó có thích nói không thôi. Hóng thì hóng nhưng xía mồm vào lại là chuyện khác, nói chung không phải loại hay phán xét cuộc sống đời tư người khác.

Ly xem phim ké Thảo cũng phải ồ lên:

- Thằng Tuấn Anh trông hãm thế mà có đứa thích á? Thằng mắc bệnh ngôi sao được mỗi cái mặt sáng sủa mà được con Linh thích, xàm xí!

- Mày tối cổ mẹ rồi, bây giờ con trai chỉ cần đẹp thôi khác có người theo.

Châu chu mỏ lên, Ly lại lắc đầu dính lấy Thảo xem phim tiếp. Dăm ba mấy thằng ưỡn ẹo Ly không có hứng thú. Bảo sao suốt hơn 10 năm đi học vẫn chưa thích ai, hoặc là duyên đến muộn, hoặc là kén chọn, hoặc là vô cảm giai đoạn cuối. Học giữa tập thể lớp toàn trai xinh gái đẹp mà không thích ai, cũng không ai thèm thích, vô vị hay bình yên?

Vương Tuấn Anh, hát hay nhảy đẹp, nằm trong hội trai đểu của lớp. Châu không quan tâm, tất cả những điều đó, Châu không quan tâm, Châu chỉ biết, thằng đấy là bạn thân của Minh. Đã là bạn thân của crush thì phải biết từng chân tơ kẽ tóc. Mỗi tội thằng đấy hơn Minh ở chỗ không đào hoa, nói chung học được, dân chơi, nhà có điều kiện lại đẹp trai, chỉ mắc mỗi bệnh hoang tưởng.

- Ách!

Iphone X của Thảo không cánh mà bay, gọn gàng nằm chỉnh tề trên tay Kim Bảo Huy Minh. Một giây, hai giây, ba giây bàng hoàng...

Nhìn bóng Minh chạy khuất ra ngoài cửa lớp trong nháy mắt cùng chiếc iphone X yêu dấu của mình, Thảo ngỡ ngàng đuổi theo, vô thức hét lên hai chữ suồng sã:

- Thằng chó!