Quyển 1 - Chương 1: Chặn giết
Màn đêm buông xuống, một chiếc xe màu đen có kiểu dáng thể thao đang chạy
trên đường cao tốc, trên con đường chật chội lại chạy xuyên qua rất tự
nhiên, những chiếc xe lui tới cơ hồ chật ních cả quốc lộ, đây là đô thị
hiện đại đặc sắc, nhiều quán sống về đêm con người hiện đại sau một ngày công tác bận rộn ban đêm chính là thích ra ngoài điên cuồng một chút,
vì thế cuộc sống đô thị ban đêm so với ban ngày lại càng đặc biệt náo
nhiệt. Chiếc xe thể thao tựa hồ không bị con đường gây cản trở, như
trước đều rất nhanh xuyên qua dòng xe, chạy nhanh với một tốc độ khiến
cho chủ nhân của chiếc xe kia mái tóc dài bị gió thổi làm tung bay lên,
nàng một thân bạch y làm cho người ta như mộng như ảo, khiến không ít
người ‘Lái xe’ trên đường đều liên tiếp quay đầu lại.
‘Đinh đinh…… Đinh’ đột nhiên một tiếng nhạc vang lên, chủ nhân của chiếc xe thể thao một tay khống chế phương hướng, một tay cầm lấy di động
nhìn một chút, rất nhanh ấn nút nhận cuộc gọi, đối phương chưa mở miệng
thì nàng đã nói trước “Uy, Tuyết? Chuyện gì a?”
Đầu dây bên kia lập tức truyền đến một thanh âm thập phần dễ nghe lại có vẻ khoái trá:“Quân, ta vừa mới cùng Vũ Tình gặp mặt , nàng hiện tại đã
mang thai, hai tháng nữa sẽ sinh , nghe nàng nói, nàng hiện tại đi đến
đâu đều có một đống lớn cung nữ, thái giám đi theo, càng khoa trương hơn là Hoàng Thượng đem cả thiên hạ đệ nhất nữ thần y thỉnh vào trong cung, chỉ vì giúp nàng an thai. Ngươi có biết tính tình nàng cổ quái, Hoàng
Thượng sủng nàng như vậy, nàng liền vô pháp vô thiên , nếu không phải có nhiều người nhìn chằm chằm nàng, còn không biết chừng sẽ xảy ra chuyện
gì? Hoàng Thượng cũng thật là cẩn thận , nhưng cũng vì thế mà nàng thầm
oán Hoàng Thượng tước đoạt tự do của nàng…” [ Đây là nói theo như lời Vũ Tình là từ hiện đại xuyên qua đến Long
Hiên hoàng triều, chính là Ngạo Tuyết. Mà người đang nói chuyện điện
thoại ở đầu dây bên kia chính là Tiêu Vũ Tình chân chính. Tình hình cụ
thể thỉnh xem Tỷ Muội thiên --[ Ngạo khí hoàng phi ]]
Đầu tiên nói về Ngạo Tuyết, Vũ Tình cùng trao đổi thân phận liền thao
thao bất tuyệt, mà hai người bọn họ ở trong mộng gặp gỡ, toàn thế giới
cũng chỉ có bá phụ, bá mẫu Lăng Ngạo Tuyết cùng đường muội — Lăng Ngạo
Quân biết, cái gọi là thứ tốt muốn cùng người khác chia xẻ chỉ khiến cho người khác muốn mắc nghẹn a! Bởi vậy mỗi lần Vũ Tình cùng Ngạo Tuyết
gặp mặt, việc đầu tiên chính là gọi điện thoại báo với Ngạo Quân, đem
nội dung mà các nàng đàm luận nhất ngũ nhất thập đều kể lại cho nàng
nghe.
Cũng vì thế đối với Vũ Tình luôn luôn văn tĩnh hiện tại lại mang bộ dáng của một bà tám, Ngạo Quân sớm thấy nhưng không thể trách , vẻ mặt Ngạo
Quân luôn luôn lạnh nhạt, bình tĩnh cũng chỉ có vào lúc này mới có thể
mỉm cười nhưng đủ để cho mọi người lâm vào điên đảo, si mê. Cơ hồ là khi nàng đang cười, một tiếng ‘Phanh’ vang lên, tiếp theo ‘Phanh’‘Phanh’…
Vài tiếng sau đó cũng vang lên, nhất thời tạo thành tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng.
Ngạo Quân đối với hết thảy như không nhìn thấy, ngã tư đường tựa hồ ngày càng hỗn loạn, chẳng qua Vũ Tình thiện lương cũng không thể ‘Lãnh
huyết’ như Ngạo Quân, khi nghe thấy tiếng ‘Bang bang……’, cũng đã đoán
được đã xảy ra chuyện gì ,“Ai……” Vũ Tình đang thao thao bất tuyệt bây
giờ ngược lại phi thường bất đắc dĩ thở dài nói:“Quân, ngươi lại cứ thế
cười sao.” Không phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.
Bộ dạng Quân bây giờ phải gọi là nghiêng nước nghiêng thành a! Bất luận
kẻ nào nhìn thấy mỹ mạo này cũng phải khiếp sợ, nhất là khi nàng tươi
cười thật mị hoặc lòng người a! Kia phải gọi là ‘Kinh thiên động địa ,
quỷ khiếp thần sầu’, trời đất cũng phải biến đổi a! [ Có điểm giống ‘Ô long sấm tình quan’ cười giống như hoắc thủy tiên!] Mỗi lần chỉ cần nàng tươi cười, bảo đảm phát sinh ‘Đại tai hoạ’, giống
như sự kiện vừa rồi vậy…… Bất quá hoàn hảo, đối với Quân mọi sự đều thờ
ơ, lạnh lùng, biểu tình khó mà bộc lộ ra được, cũng chỉ có người nào có
thể khiến nàng trừ bỏ vẻ mặt lạnh lùng lộ ra bất kì biểu tình nào khác
thì ắt đó là nhân tài chân chính. Bằng không thì nói…… Ai, hậu quả kia
thật không lường trước được a!
“Như thế nào, ta không thể cười sao? Lúc ta không cười, các ngươi nói
mặt ta không chút thay đổi, sống chết giống như pho tượng, được lắm,
hiện tại ta cười, các ngươi lại nói ta, hừ.” Ngạo Quân một bên làm nũng
giống như đứa nhỏ nhanh nhảu mở miệng, lộ ra bản tính trẻ con. Nếu để
cho người khác nhìn thấy, còn không chừng sẽ phát sinh ra cái ‘Đại tai
nạn’ gì?
“Tốt lắm, tốt lắm, ngươi chừng nào thì trở về a! Đang chờ ngươi ăn cơm đó!”
“Ân, cũng sắp trở về……” Còn chưa nói xong, đột nhiên dừng ngay một cái,
phía trước có mấy chiếc xe chặn đường, người trên xe nhìn thấy Ngạo Quân liền ngừng lại, lập tức từ trên xe bước xuống, vây quanh nàng , xem ra
không phải là chuyện tốt.
“Quân, làm sao vậy, phát sinh chuyện gì?” Vũ Tình nghe được thanh âm thắng gấp, sốt ruột hỏi.
“Không có việc gì, ta còn có chút việc, rất nhanh trở về. Cứ như vậy,
bye……” Ngạo Quân một bên xuống xe, một bên bình thản nói với Ngạo Tuyết, ngữ khí bình tĩnh không một tí gợn sóng, nói xong không đợi Ngạo Tuyết
đáp lời liền cúp máy.
Ngạo Quân lười nhác tựa vào xe thể thao, mặt không chút thay đổi nhìn
lướt qua mấy chục nam tử phía trước đang vây quanh nàng, một nam tử
trung niên trên mặt có một vết sẹo thật dài đứng ra đầu tiên, hiển nhiên là lão đại của những người này. Ngạo Quân suy nghĩ một chút, người này
là ai vậy? Nàng cũng không biết.
Nam tử mặt sẹo thấy Ngạo Quân thản nhiên liếc mắt nhìn bọn họ, không
khỏi buồn bực, lại không khỏi có điểm lo lắng, con người này trong
truyền thuyết thần thoại hắc đạo, rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại, đối mặt với tình thế như vậy có thể không biểu lộ một biểu tình gì. Nhưng suy
nghĩ lại, nàng nhất định là đang sợ muốn chết, kỳ thật nội tâm nhất định sợ phải chết, dù có lợi hại như thế nào thì cũng chỉ là một tiểu cô
nương 19 tuổi, bọn họ nhiều người như vậy, còn không tin không thể làm
nàng phải khiếp sợ, lại nghĩ tới cừu hận năm xưa, năm đó một đao nhất
hận, một đao kia, hôm nay tất yếu phải làm cho nàng sống dở chết dở. Suy nghĩ tới đó, hắn liền tà tà cười rộ lên, nhìn chằm chằm Ngạo Quân,
giống như muốn đem nàng ăn sống nuốt tươi , thanh âm nói với Ngạo Quân
thập phần khó nghe giống như tiếng vịt chết:“Ngươi chính là nữ nhi của
Mạc Trà? Lão đại đứng phía sau màn có thực lực tối quan trọng trong
Huyền Long hội lớn nhất trong hắc đạo — Lãnh Diện Thánh Quân?”
Ngạo Quân cả kinh, hắn biết mình là nữ nhi của Mạc Trà cũng không kỳ
quái, trong giới hắc đạo lão đại nổi danh ai cũng biết, nhưng biết nàng
là Lãnh Diện Thánh Quân trừ bỏ nguyên lão Huyền Long hội vài người bọn
họ biết ra, cũng không còn người nào khác biết a! Mà những người đó
tuyệt không có khả năng phản bội mình , vậy hắn làm sao biết được?
Nam tử mặt sẹo đem việc Ngạo Quân khiếp sợ đặt ở trong mắt, đắc ý
nói:“Có phải rất kỳ quái làm sao ta biết được thân phận của ngươi hay
không ? Hừ, trên đời không có gì là không thể biết được a……” Nam tử mặt
sẹo một bên nhìn Ngạo Quân từ trên xuống dưới, một bên vuốt cằm “Không
thể tin được người làm cho người ta vừa nghe đã sợ mất mật, thần thoại
hắc đạo thần bí nhất — Lãnh Diện Thánh Quân lại là một tiểu nữ sinh, ha
ha…… Quả nhiên không thẹn là Mạc Trà nữ nhi.” Vừa nói trong đáy mắt nam
nhân liền xuất hiện một hận ý nồng đậm
“Ngươi là ai?” Ngạo Quân bình thản nói, nàng lạnh lùng hướng đến người
trước mặt nói, nếu không phải nhìn thấy hắn khi nhắc tới nàng đáy mắt
xuất hiện hận ý, ba chữ này nàng còn lười nói!
“Ta là ai? Ha ha……” Nam tử mặt sẹo cuồng tiếu nói:“Ta đến là để lấy mạng của ngươi, hôm nay chính là ngày cuối cùng Lãnh Diện Thánh Quân ngươi
tồn tại trên đời! Hì hì hi……” Rồi lại cười dâm đãng nhìn chằm chằm Ngạo
Quân nói tiếp: “Không hổ là Mạc Trà nữ nhi, bộ dạng thật sự đủ mĩ, đủ
vị. Lão tử hôm nay tâm tình hảo, trước khi ngươi chết, nhất định hội làm cho ngươi dục tiên dục tử. Ha ha ha……” Nói xong liền vươn tay hướng tới gần Ngạo Quân.
Ngạo Quân vẫn như cũ không có biểu tình gì nhìn nam nhân đang tới gần,
ngay khi hắn sắp đụng tới nàng, xuất thủ nhanh như thiểm điện, cùng với
vài tiếng heo kêu như đang bị giết. Ngạo Quân rốt cục trừ bỏ biểu tình
đạm mạc bên ngoài, nhíu mày chán ghét, chẳng lẽ hắn không biết thanh âm
của hắn rất khó nghe sao? Còn kêu lớn tiếng như vậy.[ Phong Thanh:‘Người nào đó tựa hồ đã quên là ai tạo thành a.’]
Thủ hạ mà nam tử mặt sẹo mang đến vẻ mặt đều lộ ra vẻ không thể tin nhìn lão đại của bọn họ một hồi, rồi lại nhìn về phía Ngạo Quân. Điều này
sao có thể, bọn họ căn bản không thấy được là nàng xuất thủ như thế nào, chỉ thấy lão đại bọn họ ngã xuống trước, ôm bụng rên rỉ, hai bên mặt
còn có hai dấu tay.
Ngay khi Ngạo Quân vừa xoay người đi, nam tử trên mặt đất kia rên rỉ vài tiếng liền chịu đau đứng lên, nhìn chằm chằm Ngạo Quân nói:“ Lão tử quá coi thường ngươi .” Quay đầu đối với đám tiểu đệ đã muốn trở thành đầu
đá quát:“Các ngươi còn đứng làm gì, lên cho ta! Ngươi, rượu mời không
uống lại thích uống rượu phạt. Lão tử hôm nay liền đem ngươi hãm trước
giết sau, liền để lại trên mặt ngươi vài vết sẹo, để trả thù năm đó
ngươi hủy dung nhan của ta.”
Ngay lúc Ngạo Quân vừa muốn rời khỏi lại nghe được nam nhân kia dám mắng nàng, liền quay đầu lại, biểu tình bình thản nháy mắt bắn ra tia sắc
bén, cả người tản mát ra hơi thở nguy hiểm, làm cho bọn tiểu đệ đang
muốn tiến lên không khỏi rùng mình một cái, không dám tiến lên nữa.
“Nói lại một lần nữa xem.” Nói xong hướng đến gần nam nhân kia.
Nam tử mặt sẹo không khỏi bị khí thế của nàng dọa đến phát khiếp, nhưng
hôm nay nếu không giải quyết nàng, hắn cũng chỉ có con đường chết. Dám
chặn giết Lãnh Diện Thánh Quân Huyền Long hội, kết cục tuyệt đối sống
không bằng chết , hơn nữa tuyệt đối trốn không thoát. Nhìn Ngạo Quân
trước mắt đang tới gần, nam tử liền động thủ, hướng Ngạo Quân mà đánh.
Ngạo Quân một bên thân tránh công kích, lạnh lùng nói một câu:“Muốn
chết”, đồng thời đánh ra một quyền, ngay giữa cằm.
Lúc này tiểu đệ của hắn cũng phản ứng lại ngay , oanh một tiếng đều
hướng Ngạo Quân mà tấn công, Ngạo Quân cười lạnh nhìn bọn họ: Tới vừa
lúc, đã lâu không hoạt động gân cốt . [ Tùy Phong: Oa, nguyên lai vẫn là phần tử bạo lực.]
Đối phương tuy người có phần đông, nhưng đối với Ngạo Quân là đai đen
triệt quyền đạo, cao thủ không thủ đạo…… Thần thoại của hắc đạo mà nói,
là thừa sức đối phó. Nửa giờ sau, trừ bỏ Ngạo Quân ra, những người khác
đều nằm ở dưới đất rên rỉ, trong đó nam tử mặt sẹo là thảm nhất, đầu rơi máu chảy là tất nhiên , toàn thân xương sườn cũng không biết còn có một cây là hoàn hảo hay không. Ai kêu hắn không hảo cố tình đắc tội với
Lăng Ngạo Quân nàng, còn dám ô nhục nàng, quả thực chính là muốn chết,
nếu không phải nàng hôm nay tâm tình hảo, hừ, làm sao dễ dàng như vậy
buông tha hắn. [ Lệ Nguyệt: ‘Aa! Quân tỷ thật giỏi nga!’ *Ngưỡng mộ*]
Quên đi, Vũ Tình cùng bá phụ, bá mẫu còn đang chờ nàng ăn cơm! Hôm nay tạm buông tha bọn họ.
Ngay khi Ngạo Quân vừa lái xe đi, nam tử mặt sẹo liền giãy dụa đứng lên, không muốn sống hướng tới đầu xe của Ngạo Quân. Ngạo Quân không dự đoán được nam nhân kia muốn sống chết với nàng, cả kinh, lập tức chuyển
hướng bên kia, thẳng tắp đụng vào Kiều Lan Thượng cả chiếc xe và nàng
đều rơi xuống biển sâu, không thấy bóng dáng
Minh Hoa nhật báo:‘Tối hôm qua ở Đông Kiều Thượng phát sinh sự kiện xã
hội đen sống mái với nhau, có mấy chục người bị thương, có một nam tử đã tử vong. Trùng hợp ngay lúc đó có một cô gái đi ngang qua cũng bị hại – Chính là chất nữ tổng tài Lăng thị đế quốc thương yêu nhất Lăng Ngạo
Quân, cảnh sát tìm ở ngoài biển cả một ngày, ngoại trừ xe thể thao ra,
vẫn chưa tìm được Lăng Ngạo Quân, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy.
Đến tận lúc này, Lăng thị đế quốc treo giải thưởng một trăm ngàn Mỹ kim
tìm Lăng Ngạo Quân, xuất động tất cả mọi người, nhất thời làm cho chính
giới, thương giới một hồi nổi gió.’
Mà Huyền Long hội cũng vì lão đại bọn họ mất tích mà huy động lực lượng
hắc đạo. Nhưng cũng chỉ vài người biết thân phận thật sự của Ngạo Quân,
vì Lãnh Diện Thánh Quân mất tích mà để ý không thôi, ngay cả các lão
tiền bối đã rửa tay gác kiếm cũng xuất mã . Những người khác chỉ biết là mệnh lệnh của lão đại Huyền Long hội [ Lão đại mặt ngoài, không phải Ngạo Quân ] bọn họ phải vâng theo, bởi vậy toàn bộ hắc đạo cũng nổi lên một trận đại phong ba.