Chương 1: Chờ quân quay về

Thread: Xin hỏi vì sao Thanh Sơ và Mạt Niên chia tay?

LZ: Π__Π Tiểu Bạch xin thỉnh giáo, rõ ràng đang hạnh phúc như thế, vì sao lại chia tay rồi. Oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm oán niệm.

1L: Phản xạ hình cung của LZ có hơi dài. Bọn họ đã chia tay gần nửa năm rồi.

2L: Da gà da vịt nổi bụp bụp lên hết, oán niệm quá đáng sợ.

3L: Ngoan đi đào mộ đi em gái.

LZ: Đã tìm một vài bài rồi, nhưng vẫn không biết nguyên nhân. Mãnh liệt cầu giải mê.

5L: Lâu chủ, liên quan tới giới 3D là tìm không ra đâu.

6L: Từng là fan CP ngậm lệ ngang qua, chỉ mong Mạt Niên đại đại có thể tiếp tục phối kịch.

7L: Hầy, đồng manh yêu nghiệt thụ Mạt Niên a, cầu đừng lui giới π__π

Manh = thích, hâm mộ



Đàm Mạt đọc vài lầu rồi đóng bài post lại, hồi ức cũ quay về, Đàm Mạt thở dài thật dài.

Nhấp mở cột QQ duy nhất, avatar như thể sẽ mãi xám xịt như thế. Từ khi Mạt Niên và Thanh Sơ chia tay nhau, tựa hồ cũng chưa từng sáng lên.

Đàm Mạt hiển nhiên biết hai người họ đã từng yêu nhau đến cỡ nào, bất luận là thân mật công khai ít ỏi hay kề cận trong FT, đều đủ để chứng tỏ tình cảm sâu đậm giữa hai người.

FT: free talk

Lại bởi vì cùng trong giới, Đàm Mạt từ lời kể của Mạt Niên biết bọn họ đã quen nhau hai năm. Hai năm, không dài, cũng không ngắn.

Cho nên, mặc dù không biết nguyên nhân vì sao, Đàm Mạt cũng có thể hiểu tâm trạng hậu chia tay của một người sa lưới tình hai năm trời.

Hoặc giả, là cần thời gian thoát khỏi ký ức cũ.

“Ê, hồn về!” Tần Việt Linh cùng phòng bảy năm đột nhiên cầm cuốn sách đập lên người Đàm Mạt đang nghĩ vẩn vơ. “Tương tư hả, người anh em?”

Đàm Mạt hung hăng trừng thằng nhãi lớn họng: “Tao bảo mày không biết dịu dàng một chút à?”

Tần Việt Linh nhún nhún vai, chẳng hề gì nói: “Bạn thân là để chà đạp, vả lại, dịu dàng cũng không tới lượt mày.”

Đàm Mạt đáp: “Ờ, tới lượt ông nhà tương lai của mày thôi, tao biết.”

Vừa đề cập tới vấn đề đặc tính, người nào đó liền xù lông ngay lập tức. “Là bà nhà!”

Đàm Mạt nhủ thầm: “Với cái ngôn hành cử chỉ ấu trĩ của mày, còn muốn làm công?”

Không muốn nói nhảm với Đàm Mạt nữa, Tần Việt Linh lại nhàm chán lướt web, trang web có theme màu hồng nhạt như trang Đàm Mạt vừa mới tắt xong.

Tần Việt Linh cũng trong giới võng phối với Đàm Mạt, nhưng Đàm Mạt là CV, độ nổi khó tránh cao hơn một chút. Tần Việt Linh chính là trang trí trong đội STAFF. Người nghe đầu tiên thường chú ý tới CAST trước, phải khiến dàn STAFF tạo ấn tượng sâu trong lòng mọi người, hoặc chất lượng tác phẩm rất tốt, hoặc tỷ lệ xuất hiện đủ nhiều. Đương nhiên còn có một lối tắt nhanh gọn hơn, ấy là tự bôi đen bản thân. Với hiệu ứng truyền bá tin tức mau chóng của tiểu phấn hồng [1], bạn ắt sẽ nổi tiếng ngay tức khắc.

[1] Trang web tám chuyện về đam mỹ của Tấn Giang

“Ô, Mạt Niên? Ấy chà, Đàm Mạt, mỹ nhân Mạt Niên của mày phát kịch này, không phải ẩn cư lâu lắm rồi sao.” Thân là bạn tốt, Tần Việt Linh tất nhiên biết Đàm Mạt chính là fan NC của Mạt Niên. Đầu năm nay, trong lòng ai cũng có một bản mạng nho nhỏ của riêng mình cho dù là chính bản thân CV cũng không hiếm lạ mấy. Mặc dù tên của fan NC này nghe ra có hơi khủng bố một chút, có điều biểu hiện cuồng nhiệt của Đàm Mạt đương nhiên không phải thể hiện trên ngôn ngữ, dạng như: đại đại, em rất thích giọng của anh, cầu ôm đùi; đại đại, em là fan NC của anh nè vân vân. Bản thân Đàm Mạt là một người tương đối trầm ổn, y chỉ để ý vài ba tin tức về Mạt Niên nhiều hơn. Ví dụ như kịch cậu ta tham gia, y sẽ khoác clone ủng hộ, nghe đi nghe lại nhiều lần rồi ghi một bình luận dài. Sau này dù cả xã đoàn đều biết hết, Đàm Mạt cũng không vượt qua ranh giới, ngữ khí vân vân vẫn rất nghiêm túc.

Tần Việt Linh bên này mới hô một câu, Đàm Mạt bên kia đã tức khắc mở lại trang vừa đóng.

【Sản phẩm xã đoàn】Nguyên tác Ngoan Bì Tử ◎ quảng bá phát hành toàn bộ kỳ một kịch đam mỹ hiện đại《Sa Đọa》.

0L: [Poster]

STAFF
Biên kịch: Tàu Hủ Ky

Hậu kỳ: Giáp Trùng

Tuyên truyền: Người Hiền Lành

CAST

Tiểu Ái: Mạt Niên [xã phát thanh Linh Thanh]

Vương Lê: Thanh Sơ [xã phát thanh Linh Thanh]



Bởi vì tác phẩm của tác giả Ngoan Bì Tử nổi tiếng, lại thêm hai vị chủ dịch là… Rất nhanh, tỉ lệ nhấp chuột cứ thế tăng lên.

1L: Nổ hết sô pha của tổ kịch, tổ kịch vất vả rồi ~

2L: Triệu hồi LZ cách vách, cảm ơn thím vô vàn. Được rồi, dù sao là kịch CP, tôi cũng viên mãn rồi.

3L: !!!!!!!!!!!!!!

4L: Viên mãn rồi, Thanh Niên CP làm a.

5L: Mạt Niên đại đại không lui giới thật tốt quá!



19L: Hầy, còn nhớ đống comment chúc phúc kịch CP hồi đó, nghĩ lại bây giờ, cảnh còn người mất

20L: Mới bắt đầu nghe, Mạt Niên đại đại khóc rất ngược tâm π__π

21L: Lầu trên à, mới mở đầu đã chịu không nổi rồi, khúc ngược hơn còn ở cuối cùng nha ←_←

Trong thread, hai chủ dịch không hề phi clone ra bình luận, cơ bản đều là những người khác trong tổ kịch đáp lời, Đàm Mạt tải bản package xuống, không có hứng thú đọc bài post.

Thông thường, biên kịch trước khi đăng bài đều sẽ thông báo thành viên tổ kịch trước để bọn họ ‘bóc tem’. Còn Mạt Niên, thì vạn năm không đổi, luôn để lại một câu: tổ kịch vất vả rồi.

Lần này hơn đến một trăm lầu mà vẫn chưa thấy clone của Mạt Niên, hẳn là sẽ không nhắn lại.

Vẫn chưa từ bỏ ý định, nhìn sang avatar Mạt Niên, vẫn xám, tâm tình mất mát định tắt máy đi ăn cơm chiều thì, nhắc nhở bạn tốt lên mạng xuất hiện!

Đàm Mạt thật kích động gửi tin nhắn qua.

Quy Vân: Có đó không?

Bởi vì bên kia chỉ mới đăng nhập, trả lời có hơi chậm. Nhưng ngồi đợi một hồi, cuối cùng cũng đợi được cuộc trò chuyện cách biệt nửa năm.

Mạt Niên: Ừ, hôm nay phát kịch.

Quy Vân: Thấy rồi. Lâu không thấy lên, đang bận gì vậy?

Đàm Mạt cẩn thận gõ chữ, chỉ sợ đề cập tới điều không nên nói, chỉ dùng kiểu cách tán dóc với người bạn cũ đã lâu không nói chuyện.

Mạt Niên: Bận tìm việc làm.

Quy Vân: Bây giờ việc làm khó tìm, aii.

Mạt Niên: Lo gì, anh không phải COCC sao?

con ông cháu cha

Đàm Mạt nhớ tới trước kia bị mấy thằng bạn tiết lộ thân thế gia đình, trong nhà mở công ty, nhưng Đàm Mạt tự nhận chỉ là tiểu tư bản làm ăn nhỏ, căn bản không tính là giàu sang gì. Lũ bạn lắm mồm lại thích tự tiện khoác lác.

Thế nhưng, không ngờ Mạt Niên lại nhớ chuyện liên quan tới mình.

Quy Vân: Cậu đừng có nghe lời bịa đặt của người khác.

Đợi một lúc lâu, Mạt Niên vẫn chưa đáp, cũng không hiển thị trạng thái “đang trả lời”. Đối thoại cứ thế kết thúc, Đàm Mạt vẫn muốn nói thêm vài câu, cũng không muốn kết thúc nhanh như vậy. Gõ vài chữ trong khung nhập thoại, rồi xóa, gõ lại rồi do dự không quyết nhấp delete.

Chần chờ mãi không biết nói gì, đến tận lúc avatar Mạt Niên xám đi.

Đàm Mạt thở dài, haiz, không biết lần lên mạng sau lại là lúc nào đây.

Tần Việt Linh nhìn dáng vẻ uể oải của Đàm Mạt, liếc mắt sang khung đối thoại còn chưa tắt, bèn vỗ vai Đàm Mạt cổ vũ. “Mạt Niên rời đoàn rồi, Đàm Mạt, cơ hội của mày đã tới.”

Đàm Mạt chỉ thản nhiên liếc Tần Việt Nhiên một cái, phớt lờ, mở file thư mục tập tin ra, bắt đầu thu âm kịch kế hoạch đang thúc giục.