Chương 1
1817 Luân Đôn
Những ngón tay đang cầm chai rượu brandy thon dài và mảnh dẻ. Selena Eddington luôn tự mãn về đôi bàn tay mình. Cô khoe chúng ra bất cứ khi nào có cơ hội, và cơ hội đó đang đến. Cô mang chai rượu tới chỗ Nicholas thay vì mang ly của anh tới lấy rượu. Sự phục vụ này nhằm mục đích khác, không hại gì, để cô có thể đứng trước mặt anh khi anh đang ngồi dựa vào chiếc ghế sopha nhung lông màu xanh biển, lò sưởi cháy sáng sau lưng cô, những đường cong của cô khêu gợi qua làn vải muslin mỏng manh của chiếc váy dạ hội. Thậm chí một kẻ trác táng dày dạn như Nicholas Eden cũng phải ngưỡng mộ thân thể kiều diễm đó.
Một viên hồng ngọc lớn nhấp nháy nơi tay trái cô khi cô đỡ lấy ly của anh và rót rượu vào đó. Chiếc nhẫn cưới của cô. Cô vẫn đeo nó đầy tự hào, mặc dù cô đã là một phụ nữ góa chồng suốt hai năm qua. Có thêm nhiều hồng ngọc hơn được đeo quanh cổ, nhưng thậm chí những viên ngọc lộng lẫy cũng không làm giảm ý nghĩa của chiếc cổ áo trễ, cực kỳ trễ, nơi chỉ gồm ba inch vải trước khi cái eo được thắt cao của chiếc váy thướt tha đổ thẳng xuống tới mắt cá chân một cách gọn gàng. Chiếc váy dài màu đỏ huyết dụ, và phù hợp tuyệt vời với cả những viên hồng ngọc và Selena.
"Anh có nghe em nói không vậy, Nicky?"
Nicholas đang trầm ngâm suy nghĩ khi cô nhận ra một cách muộn mằn. Anh đã không nghe một từ nào cô nói và chìm sâu vào những ý nghĩ khác chắc chắn là không có cô. Anh ta thậm chí không thèm liếc nhìn cô trong khi cô rót rượu cho anh.
"Một cách thẳng thắn, Nicky, thật là không phải khi anh lơ đễnh và bỏ lại em khi chúng ta đang ở trong phòng một mình cùng với nhau." Cô đứng chắn trước anh cho tới khi anh nhìn lên.
"Chuyện gì vậy, em yêu?" Đôi mắt màu nâu nhạt của cô lóe lên. Cô muốn nhảy huỳnh huỵch nếu cô dám để anh ta trông thấy vẻ giận dữ gớm guốc của mình. Hắn ta thật khiêu khích, thật thờ ơ, thật ... quá quắt! Giá mà hắn không phải là một món bở như thế.
Lưu tâm tới cách ứng xử của mình, cô nói đều đều, "Buổi khiêu vũ, Nicky. Em đang nói về nó, nhưng anh không thèm để ý. Nếu anh thích, em sẽ đổi chủ đề, nhưng chỉ nếu anh hứa là anh sẽ không đến với em muộn vào tối mai."
"Buổi khiêu vũ nào?"
Selena há hốc miệng, ngạc nhiên thực sự. Anh ta đã không lừa dối, và anh ta không hờ hững. Gã đàn ông thích chọc giận này thật sự không biết gì về điều cô đang nói.
"Đừng trêu em, Nicky. Buổi khiêu vũ Shepford. Anh biết là em đã mong chờ nó thế nào mà."
"À, phải," anh nói khô khan. "Buổi vũ hội vượt trội nhất, và chỉ tổ chức vào đầu mùa này."
Cô giả bộ không để ý tới giọng điệu của anh. "Anh cũng biết em đã phải chờ một lời mời từ nữ công tước Shepford biết bao lâu. Buổi vũ hội này hứa hẹn là sự kiện quan trọng nhất trong nhiều năm. Đơn giản là tất cả mọi người sẽ ở đó."
"Thì sao?"
Selena chậm rãi đếm tới năm. "Thì em sẽ chết mất nếu em trễ dù chỉ một chút."
Môi anh hếch lên trong nụ cười chế nhạo quen thuộc. "Em chết quá nhiều lần, em yêu. Em không nên quá coi trọng luồng dư luận."
"Em nên giống anh sao?"
Cô luôn trả miếng khi có thể. Tính khí cáu kỉnh của cô rất dễ bùng phát, và đó sẽ là một thảm họa. Cô biết anh ta không ưa sự quá khích trong tình cảm của bất cứ ai– mặc dù lại là bình thường khi anh ta thả lỏng sự giận dữ của mình, điều chắc chắn không dễ chịu chút nào.
Nicholas chỉ đơn giản nhún vai. "Hãy gọi anh là người lập dị, em yêu, một trong số ít người không lây truyền dòng máu đáng nguyền rủa cho đa số họ."
Điều đó là sự thật đến thế nào. Anh ta lờ đi và thậm chí lăng mạ những người anh ta từng hài lòng. Anh ta cũng đánh bạn với bất kỳ ai anh ta thích, thậm chí những đứa con hoang bị xã hội hắt hủi. Và anh chưa bao giờ, từng, cố làm hài lòng bất cứ ai. Anh ta có mọi sự ngạo mạn như người ta nói về anh. Nhưng anh cũng có thể trở nên quyến rũ đầy ấn tượng – khi anh muốn.
Một cách phi thường, Selena hết sức kiềm chế cơn nóng nảy của mình. "Tuy vậy, Nicky, anh đã hứa là sẽ hộ tống em đến vũ hội Shepford."
"Thật à?" anh dài giọng.
"Vâng, anh đã hứa," cô cố gắng đều giọng. "Và anh sẽ hứa không tới muộn với em nhé, được không?"
Anh lại nhún vai. "Làm sao anh có thể hứa một điều như thế, em yêu? Anh không thể thấy trước tương lai. Không thể nói được điều gì sẽ cản trở anh vào ngày mai."
Cô gần như thét lên. Không điều gì đã có thể cản trở anh ngoại trừ sự dửng dưng phản trắc của chính anh, và họ đều biết thế. Điều đó không thể chịu được!
Selena nhanh chóng quyết định và nói một cách thờ ơ. "Rất tốt, Nicky. Vì đây là điều hết sức quan trọng đối với em và em không thể trông chờ anh, em sẽ tìm một người hộ tống khác cho mình và đơn giản hi vọng là rốt cuộc anh cũng sẽ xuất hiện ở đó." Hai người có thể chơi trò của anh.
"Em chú ý đến loại nào?" anh ta hỏi.
"Anh không tin em có thể sao?" cô thách thức.
Anh mỉm cười, cái nhìn di chuyển khắp người cô một cách tán thưởng. "Thực tế là không. Anh tin rằng em sẽ có một vài người chịu khó thế chỗ anh."
Selena quay lưng lại với anh ta trước khi anh có thể nhìn thấy sự phản đối tác động đến cô như thế nào. Đó có phải là một cảnh báo không? Ồ, hắn chắc chắn như thế. Sẽ thật là thú vị cho hắn nếu cô phá vỡ mối quan hệ của họ. Không nhân tình nào của hắn ta từng làm thế.
Hắn ta luôn là người chấm dứt quan hệ. Hắn ta luôn là người gánh trách nhiệm. Hắn sẽ phản ứng ra sao nếu cô đá hắn? Điều đó sẽ làm hắn nổi cơn thịnh nộ? Nó sẽ gây áp lực cho hắn? Đây là một suy tính nghiêm túc đáng cân nhắc.
Nicholas Eden duỗi người một cách thoải mái hơn trên ghế sopha và nhìn Selena cầm lấy ly rượu anh đào của mình, sau đó nằm xuống tấm thảm lông thú dày phía trước lò sưởi, lưng cô quay về phía anh. Môi anh bĩu lại một cách khinh thường. Tư thế của cô thật là cám dỗ, nhưng dĩ nhiên cô ta biết thế. Selena luôn biết chính xác điều cô ta làm.
Họ đang ở ngôi nhà trong thành phố của cô bạn Marie của cô, thích thú dùng bữa tối thanh lịch với Marie và người tình hiện tại, đánh bài trong một giờ hoặc khoảng đó, và sau đó nghỉ ngơi trong căn phòng được sơn vẽ ấm cúng này. Marie và quý ông nồng nhiệt của cô nghỉ trong căn phòng trên lầu, để Nicholas và Selena được riêng tư. Bao nhiêu đêm khác đã trải qua như thế này? Nhờ lòng chung thủy mà mỗi lần nữ bá tước lại có một người tình khác. Cô ta sống một cách mạo hiểm bất cứ khi nào ngài Bá tước chồng cô ta rời khỏi thành phố.
Mặc dù đêm nay khác. Căn phòng rất lãng mạn, lò sưởi bập bùng, ngọn đèn trong góc lụi dần, rượu ngon, những người hầu đã kín đáo đi nghỉ, Selena vẫn quyến rũ như mọi khi. Nhưng đêm nay Nicholas chán ngấy. Nó thật đơn điệu. Anh không hứng thú rời khỏi sopha và cùng Selena trên tấm thảm.
Anh ta đã biết mình đang mất đi hứng thú với Selena. Và cái thực tế là anh không muốn lên giường với cô đêm nay khẳng định cảm giác của anh rằng đã đến lúc kết thúc quan hệ. Chuyện tình của họ đã kéo dài hơn hầu hết những lần quan hệ khác của anh, gần ba tháng. Có lẽ đó là lý do anh cảm thấy sẵn sàng rời bỏ cô bất chấp sự thực là anh chưa tìm thấy ai thay thế.
Anh cảm thấy không muốn theo đuổi ai ngay lúc này. Selena rạng rỡ hơn tất cả những phụ nữ anh quen, ngoại trừ một số ít lạ lùng yêu chồng mình và do đó không nghiêng ngả trước sự cuốn hút của anh. Ồ, nhưng phạm vi săn đuổi của anh không chỉ giới hạn ở những phụ nữ đã kết hôn chán chồng, không hẳn. Anh không đắn đo để đụng vào những thiếu nữ trinh trắng ngọt ngào mới ra mắt trong mùa đầu tiên hay thứ hai của họ. Nếu những tiểu thư trẻ trung dịu dàng không đủ khả năng kháng cự, họ sẽ không được an toàn với Nicholas. Ngay khi họ háo hức muốn lên giường, anh sẽ giúp đỡ họ với cuộc tình kéo dài đến chừng nào vẫn có thể thoát được sự chú ý của cha mẹ họ. Đó hầu như là những cuộc tình chóng vánh nhất của anh, chắc chắn vậy, nhưng cũng là những lần thử thách nhất.
Anh đã thích thú với ba thiếu nữ trinh nguyên trong những tháng ngày bùng nổ trẻ trung của mình. Một người, là con gái một công tước, đã nhanh chóng kết hôn với người anh họ thứ hai hoặc là một quý ông may mắn nào đó. Tương tự, hai người kia cũng đã kết hôn trước khi vụ bê bối vỡ lở. Mỗi vụ việc đều không bị lan truyền tới những người ngồi lê đôi mách. Sự thật là tất cả những người cha đều e ngại phải đối mặt với anh cuộc đọ súng tay đôi. Vào lúc đó anh đã chiến thắng hai cuộc đọ súng với những người chồng giận dữ.
Anh không tự hào về việc chinh phục được ba cô gái non tơ đó, hay làm bị thương hai người đàn ông chỉ có một lỗi duy nhất là có những bà vợ lăng loàn. Nhưng anh cũng không cảm thấy có tội. Nếu những thiếu nữ mới ra mắt lần đầu đủ dại dột để trao mình cho anh mà không cần hứa hẹn hôn nhân, vậy thì, sao lại không. Và những bà vợ của các quý ông đã không biết chính xác điều họ đang làm.
Anh ta trả giá cho tiếng tăm của mình, trong bất cứ vụ việc nào. Những người cha với tước hiệu của họ sẽ không chấp nhận anh cho con gái mình. Chỉ những người liều lĩnh tìm một ông chồng giàu có mới đặt tên Nicholas trong danh sách của họ.
Nhưng anh ta không tìm một người vợ. Anh đã cảm thấy từ lâu rằng mình không có ý định lấy một phụ nữ trẻ để sinh con nối dõi tông đường. Rất có thể anh ta sẽ không bao giờ kết hôn. Không ai biết tại sao ngài tử tước Montieth chấp nhận cuộc sống độc thân của mình, vì vậy mà vẫn có vô số những cái nhìn hi vọng chèo kéo được anh, sửa đổi anh.
Quý bà Selena Eddington là một trong những niềm hi vọng đó. Cô rất cố gắng không bộc lộ nó ra, nhưng anh biết khi nào một phụ nữ dòm ngó tước hiệu của mình. Trong lần kết hôn đầu tiên với Baron, cô trông lộng lẫy hơn bây giờ. Cô có vẻ đẹp ấn tượng, với mái tóc đen dịu ôm quanh khuôn mặt trái xoan cùng những lọn tóc xoăn thanh tú, một kiểu thời trang đang thịnh. Làn da bóng bẩy làm nổi bật đôi mắt nâu nhạt biết nói của cô. Hai mươi tư tuổi, vui vẻ, quyến rũ, cô là một phụ nữ đáng yêu. Chắc chắn không phải là lỗi của cô khi ham muốn của Nicholas với cô đã nguội lạnh.
Không phụ nữ nào từng giữ được đam mê của anh cháy lâu. Anh đã chờ đợi cuộc tình này tàn đi. Tất cả đều vậy. Chỉ một điều làm anh ngạc nhiên là anh sẵn lòng chấm dứt nó trước khi có một đối tượng mới. Quyết định này sẽ làm anh ám ảnh xã hội một thời gian, cho tới khi ai đó chiếm mất vai trò thú vị đó, và Nicholas ghét phải làm thế.
Có lẽ buổi vũ hội ngày mai sẽ là giải pháp. Có cả tá tiểu thư trẻ trung ở đó, khi lễ hội mùa mới bắt đầu. Nicholas thở dài. Ở tuổi hai bảy, sau bảy năm sống chán ngấy, anh đã mất đi hứng thú với những thiếu nữ non tơ.
Đêm nay mình sẽ không chia tay Selena, anh quyết định, vì cô đã rất giận dỗi anh, cô sẽ thả ra mọi sự giận dữ mà anh nghi ngờ cô ta có thể. Đó là điều cần tránh. Anh không ưa những cảnh giàu xúc cảm, vì bản tính tự nhiên của chính anh cũng quá ư nóng nảy. Phụ nữ không bao giờ có thể đứng vững trước toàn bộ cơn thịnh nộ của anh. Họ luôn luôn co rúm lại và khóc, và việc đó thật tệ hại. Không, anh sẽ nói với cô vào đêm mai khi anh gặp cô ở vũ hội. Cô sẽ không dám bày trò giữa đám đông.
Selena đặt ly rượu anh đào của mình lên lò sưởi và ngạc nhiên vì chất lỏng màu hổ phách đó chính xác là màu phản chiếu trong mắt Nicholas khi anh ở trong tâm trạng kích động. Khi anh ta cảm thấy không có gì đặc biệt, điềm tĩnh hoặc dửng dưng, mắt anh còn hơn cả màu nâu đỏ, gần như là màu đồng mới hun. Chúng luôn gây bối rối thậm chí là khi ở trong bóng tối, chúng vẫn rực sáng nhờ ánh sáng bên trong. Đôi mắt gây bất an đó được bù đắp bởi làn da ngăm đen và hàng mi tối màu rất dài của anh. Màu da anh ban đầu là tối màu, rồi được hun bởi mặt trời nên màu đồng thiếc, vì anh là một người luôn ưa thích hoạt động ngoài trời. Anh được giảm bớt vẻ hung hãn nhờ mái tóc nâu nhấp nhoáng những sợ vàng. Luôn trong cái vẻ được gió làm rối và lượn sóng tự nhiên đang rất thời thượng, mái tóc anh có tới hai sắc thái biểu hiện dưới ánh sáng một cách rõ ràng.
Thật đáng ghét anh ta quá đẹp trai đến nỗi chỉ cần một ánh nhìn của anh cũng làm con tim một cô gái bắt đầu rung động Cô đã trông thấy điều đó nhiều lần rồi. Những cô gái trẻ cười khúc khích một cách ngờ nghệch khi có mặt anh. Những phụ nữ lớn tuổi hơn dùng đôi mắt họ để khêu gợi một mối quan hệ. Không mấy ai bận tâm là anh quá cứng rắn để sờ đến. Những phụ nữ dễ thương không lưỡng lự mà ném mình vào anh từ khi anh đến tuổi trưởng thành, hoặc thậm chí từ trước đó. Và không chỉ gương mặt anh ta quá mê hoặc. Tại sao anh không thể nhỏ bé, hoặc thậm chí là béo, cô tự hỏi, bất cứ điều gì giữ anh tránh khỏi tác động nguy hiểm của chính mình? Nhưng không, anh có dáng vẻ kiểu mẫu trong chiếc quần bó sát và áo đuôi tôm như thể phong cách đó được tạo nên chỉ dành cho anh. Nicholas Eden không bao giờ cần sửa sang áo khoác cho vừa hay cần đến độn vai. Cơ thể anh là tuyệt vời – cơ bắp quá gọn gàng, chiều cao quá phong nhã, cơ thể mà một lực sĩ cũng thèm muốn.
Giá mà nó không như thế. Lúc đó trái tim Selena sẽ không đập rộn mỗi khi anh nhìn cô bằng đôi mắt màu hổ phách đó. Cô đã quyết tâm mang anh tới giáo đường, không chỉ vì anh là người đàn ông đẹp trai nhất cô từng thấy, mà còn vì anh ta là Tử tước Eden thứ tư của Montieth, và còn giàu có nữa. Anh ta được tạo ra để làm điều đó, và nhận thức về thực tế một cách ngạo mạn.
Điều gì, thực sự, có thể mang anh ta đi? Vài điều phải có thể, vì nỗi đau đớn hiển nhiên rằng anh ta đang mất dần hứng thú với cô. Cô có thể làm gì để chọc giận anh ta? Trần truồng đi qua Hyde Park sao? Hay là tham gia vào một trong những buổi hành lễ đen kín đáo mà vẫn được cho rằng là cái cớ cho những buổi trụy lạc? Hay cư xử thậm chí gây tai tiếng hơn những điều anh ta làm? Cô có thể phá vỡ những Ngây thơ hoặc Chịu đựng(nguyên tác là Whites or Brooks) – để thực sự gây sốc cho anh ta.Không có tình huống nào mà phụ nữ được phép cư xử với đàn ông như thế. Hoặc có lẽ cô có thể bắt đầu lờ anh ta đi. Hay thậm chí là... Lạy Chúa, phải, đá anh ta vì một người đàn ông khác! Anh ta sẽ chết! Anh ta đơn giản là sẽ không thể đứng mà chịu cú sốc với lòng kiêu căng tự phụ của mình. Nó sẽ đánh thức cơn thịnh nộ và ghen tức của anh ta, và anh ta sẽ phải vội vàng yêu cầu cô kết hôn!
Selena trở nên rất hào hứng với suy nghĩ đó. Nó sẽ được việc. Nó phải được việc. Dầu sao, cô không có lựa chọn nào khác ngoài thử. Nếu không thành công, cô cũng chả mất gì cả, vì dù sao cô cũng đang mất anh.
Cô quay qua đối diện với anh và thấy anh đang duỗi dài ra ghế sopha với đôi chân vắt chéo, để nguyên giầy, đôi tay đặt dưới đầu. Anh ta ngủ! Thật xuất sắc! Cô không thể nhớ từng bị sỉ nhục như vậy bao giờ chưa. Chưa bao giờ thậm chí là đức ông chồng hai-năm của cô lại đi ngủ trong sự hiện diện của cô. Phải, mức độ thất vọng dứt khoát đang đòi hỏi.
"Nicholas?" Cô gọi tên anh một cách mềm mại và anh trả lời cô cũng như thế. Tối thiểu thì anh ta vẫn chưa ngủ. "Nicholas, em đang muốn đưa vào quan hệ của chúng ta một thỏa thuận hay."
"Em đang sao kia, Selena?"
Cô nao núng bởi sự khó chịu trong giọng điệu của anh.
"Vâng," cô tiếp tục một cách dũng cảm. "Và em đã đi tới kết luận. Bởi vì anh thiếu... chúng ta sẽ nói thật... Em tin là sẽ tốt hơn nếu em được thông cảm bởi một ai khác."
"Không nghi ngờ gì em sẽ vậy."
Cô cau mày. Anh đang nghe điều này với vẻ thờ ơ khủng khiếp. "À, em có vài đề nghị đến muộn là muốn... thế chỗ anh trong quan hệ của em, và em đã quyết định" – cô dừng lại một khoảnh khắc trước khi chấp nhận mình nói dối, sau đó nhắm mắt lại và thốt ra – "Em đã quyết định đồng ý một người."
Cô chờ đợi vài giây trước khi mở mắt ra. Nicholas không hề nhúc nhích khỏi ghế sopha và mất cả phút nữa rốt cuộc anh mới chuyển động. Anh ngồi lên một cách chậm rãi và đôi mắt đảo nhanh lên cô. Cô nghẹn thở. Biểu hiện của anh ta thật là khó hiểu.
Anh đón cái ly rỗng của mình từ bàn và đẩy nó tới chỗ cô. "Một ly được chứ, em yêu?"
"Vâng, dĩ nhiên." Cô nhảy lên để làm điều anh yêu cầu, thậm chí không nghĩ đến anh ta đã độc đoán đến thế nào khi chờ đợi cô phục vụ anh.
"Ai là người đàn ông may mắn đó?"
Selena giật mình, làm tràn rượu ra bàn. Âm điệu của anh ta chỉ hơi sắc một chút, hay là điều mong ước của cô đã thành công?
"Anh ấy muốn sự gặp gỡ của bọn em được giữ kín, vì thế chắc anh hiểu là em không tiết lộ được."
"Anh ta kết hôn chưa?"
Cô mang trả cái ly của anh, điều hết sức liều lĩnh, mọi thứ đã tới giới hạn, cô thầm cảm ơn sức mạnh của mình. "Chưa. Thực ra em có mọi lý do để tin rằng những điều tốt đẹp hơn sẽ tới trong mối quan hệ này. Như em đã nói, đơn giản là anh ấy muốn giữ bí mật – vào lúc này."
Mình không nên tấn công, cô nhanh chóng nhận ra. Cô và Nicholas cũng đã giấu kín quan hệ, chưa bao giờ làm tình tại nhà cô vì có những người hầu, mặc dù anh đã gọi cô ở đó, và chưa bao giờ dùng nhà anh ở Park Lane. Tuy nhiên mọi người đều biết cô là nhân tình của anh. Bạn chỉ cần bị trông thấy cùng với Nicholas Eden ba lần trong một hàng ghế là một giả thiết sẽ được đưa ra.
"Đừng yêu cầu em phản bội anh ấy, Nicky," cô nói với một nụ cười nửa miệng. "Anh sẽ biết anh ấy là ai sớm thôi."
"Vậy, thử nói xem, tại sao không cho anh biết tên anh ta bây giờ?"
Anh ta có biết mình nói dối không? Có. Cô có thể nói thế vì dáng vẻ của anh. Và gã quỷ nào có thể thế chỗ Nicholas chứ? Những người đàn ông cô giao thiệp tất cả đều hiểu rõ ràng anh ta sẽ là người hộ tống duy nhất của cô.
"Anh là kẻ đáng ghét, Nicholas." Selena tấn công. "Anh ta là ai chắc chắn không can dự gì đến anh, mặc dù em đau lòng khi phải thừa nhận điều đó, em đã để ý tới sự thiếu nhiệt tình của anh lâu rồi. Em có thể nghĩ điều gì khác ngoài việc anh không muốn em thêm nữa?"
Đây là lúc mở cho anh phủ nhận tất cả. Khoảnh khắcc đó đã trôi qua.
"Tất cả những trò này là vì cái gì?" giọng anh sắc bén. "Buổi vũ hội đáng nguyền rủa đó? Nó hả?"
"Dĩ nhiên là không," cô trả lời một cách phẫn nộ.
"Thật không?" anh thách thức. "Cô nghĩ sẽ ép buộc tôi hứa hẹn tháp tùng cô vào đêm mai bằng cách kể cho tôi câu chuyện hoang đường này. Tôi không say, em yêu."
Bản ngã quá lớn của anh sẽ là cái chết của cô, chắc chắn là vậy. Đồ kiêu ngạo! Anh ta chỉ không thèm tin rằng cô có thể thích ai đó khác anh.
Đôi lông mày rậm của Nicholas nhíu lại trong sự ngạc nhiên và Selena kinh hoàng nhận ra rằng cô đã nói lớn những ý nghĩ của mình. Cô bị chấn động, nhưng rồi củng cố quyết tâm của mình.
"À, nó là sự thật," cô nói một cách liều lĩnh và tránh xa khỏi anh, quay lưng lại phía lò sưởi.
Selena bước trở lại và đứng trước lò sưởi, sức nóng của nó gần như châm ngòi cho cơn giận dữ của cô. Anh ta không xứng đáng được yêu.
"Em xin lỗi, Nicky," sau một lúc cô nói, không dám nhìn anh. "Em không muốn quan hệ của chúng ta kết thúc tệ như thế. Anh thật sự rất tuyệt vời – hầu hết thời gian. Ôi, anh yêu," cô thở sâu. "Anh là một chuyên gia trong chuyện này mà. Đó là cách nó kết thúc sao?"
Nicholas gần như muốn cười. "Không tệ đối với một người nghiệp dư, em yêu."
"Tốt," cô nói với một vẻ tươi tắn hơn và mạo hiểm liếc nhìn anh. Cô thấy anh cười nhăn nhở. Quỷ thật, anh ta vẫn không tin câu chuyện của cô. "Anh nghi ngờ em, vậy đó, Đức ngài Montieth, nhưng thời gian sẽ nói lên tất cả, phải không? Đứng quá ngạc nhiên khi thấy em cùng với một quý ông khác."
Cô quay người lại phía lò sưởi lần nữa, nhưng lần sau khi cô nhìn trở lại, anh ta đã đi mất rồi.