Chương 1

Edit: An Ju

Không có một câu hồi đáp nào khiến tôi thấy đồng cảm, vậy tôi tự trả lời luôn.

Một lời hồi đáp nặc danh, sẽ không ai nhận ra được mình đâu.

Sinh viên khoa học tự nhiên, không biết hành văn cho hay, mọi người xem được là được rồi, không tin thì cứ coi như là một chuyện kể miệng thôi.

Đầu tiên tôi không giống những người được bao nuôi khác cho lắm, thứ nhất tôi là nam, thứ hai người bao nuôi tôi cũng là đàn ông.

Tôi năm nay 19, hiện đang là sinh viên đại học năm hai, quê ở một thôn nhỏ, nghèo túng, học phí học đại học đều là tôi tự kiếm ra được từ những công việc làm mướn. Ừm… Giá trị nhan sắc tôi cũng không biết các bạn tính như thế nào, thế nhưng là một người con lớn lên ở nông thôn, làm nông từ nhỏ nên thân hình cũng khỏe khoắn, vóc dáng cũng tương đối cao, 1m89, bây giờ có khi lên đến 1m90 rồi, có thể là nhờ vào điểm đó mà kim chủ* coi trọng tôi đi.

*Kim chủ: Kim là tiền/vàng, ‘chủ’ có nhiều nghĩa và cách dùng nhưng trong trường hợp này là biểu thị 1 cá thể => Kim chủ tức là người có tiền, chủ đầu tư, nhà thầu, người góp vốn,…. Trong tình cảnh này chả hiểu sao t nghĩ ngay đến cụm Sugar daddy =))))

Lần đầu tiên tôi và kim chủ gặp mặt nhau là ở trong quán K, lúc nghỉ hè, bà nội tôi bị tắc động mạch máu não, nhà lại càng túng quẫn hơn, tôi từ một ngày cân hai việc biến thành ba việc, công việc thứ ba là nhờ một người bạn giàu có tốt bụng giới thiệu cho, phục vụ ở quán K.

À, quên không nói, trường đại học của tôi ở tại một thành phố hạng nhất, chi tiết thế nào thì tôi cũng không phải nói nữa, những loại quán bar xa hoa trụy lạc như vậy tương đối nhiều, tôi vốn cũng có chút do dự nhưng vì tiền lương cao tôi liền đồng ý nhận.

Công việc cũng không có gì không bình thường, tôi chỉ làm theo yêu cầu khách hàng bưng bê rượu cho các phòng riêng v..v…, có thể cũng bởi vì vóc dáng của tôi cũng tương đối cao to nên chẳng lọt vào mắt của ai cả, thỉnh thoảng còn có một số các cô, các chị lén đưa cho tôi ít tiền boa gì đó, đừng nói tôi không có ý chí ngoan cường gì đó, tôi thứ nhất không trộm, thứ hai không cướp, ngoài những điểm mấu chốt này ra, tôi sao phải quay mặt lại với tiền làm gì đâu.

Ngược lại, loại công việc này đối với tôi còn cảm thấy tốt thật sự, ngoại trừ thi thoảng sẽ có một vài động tác sàm sỡ ngầm khiến tôi không thể nào đối mặt được thì ưu điểm là trong thời gian ngắn lại kiếm được nhiều tiền, tôi rất hài lòng rồi, tôi cũng không phải đàn bà con gái, bị người sờ mó một hai cái cũng chẳng phải không thể không nhịn được.

Lúc tôi gặp kim chủ cũng là lúc tôi bưng rượu vào cho phòng riêng của họ, kim chủ là người yên tĩnh nhất cũng là người trẻ tuổi nhất trong phòng, lúc đó trong phòng những người khác có vẻ uống cũng nhiều rồi, ôm nhau gào thét om sòm, tôi cũng chỉ có thể luồn lách trong cái đống người nhảy múa loạn xạ kia rồi đi tới trước mặt kim chủ đang ngồi, hô lên một câu trước mặt hắn: “Thưa anh, rượu của anh đến rồi.”

Sau đó kim chủ ngẩng đầu lên nhìn tôi một cái, kim chủ đeo một cặp mắt kiếng, mắt có hơi mảnh, lông mi rất dài, nhìn chung chính là hào hoa phong nhã, trông thật ôn hòa, hắn nhìn tôi rồi miệng có mấp máy nói gì đó, lúc đó không gian cực kỳ ầm ĩ, tôi không thể nghe ra được hắn nói cái gì, chắc là cảm ơn gì đó.

Sau đó cũng chẳng có gì nữa, tôi xin phép đi ra, sau đó đến giờ tan làm, quản lý gọi tôi lại, nói có người tìm tôi, tôi còn tưởng rằng tôi đã phạm sai lầm gì đó, còn cảm thấy kinh hồn bạt vía, kết quả vừa mở cửa, liền phát hiện kim chủ.

Tôi ngồi đối diện với kim chủ hỏi hắn có chuyện gì, hắn lấy ra một trang giấy từ trong túi đưa cho tôi, tôi vừa mở giấy ra, trong đó có họ tên của tôi, địa chỉ, quên quán, trong nhà có mấy người, học trường nào ngành nào, thậm chí ngay cả bà nội tôi bị bệnh hắn cũng hết.

Lúc đó tôi sợ kinh khủng, cho là mình đã chọc phải phiền phức không nên dây vào, nhưng thầm nghĩ lại thấy bản thân mình đàng hoàng, giữ phép tắc, không hề gây ra chuyện gì.

Kim chủ hỏi tôi: “Nội dung trong giấy là thật sao?”

Tôi không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể thành thật gật đầu.

Vị kim chủ này lần đầu tiên gặp tôi nghĩ hắn thật ôn hòa, thế nhưng nói một câu này liền phát hiện hắn cực kỳ lạnh lùng, không có dù là một nụ cười, biểu tình tĩnh như giấy không chút biến đổi.

Sau đó kim chủ gật đầu, lấy ra thêm một tờ giấy, nói: “Đọc qua đi, đồng ý thì ký tên vào.”

Tôi mơ mơ màng màng cầm lấy tờ giấy, liền nhìn mấy chữ đầu đề ghi “Thỏa thuận bao nuôi”.

Tôi bỗng chốc bị ngu luôn.

Kỳ thực cũng không phải không có phú bà muốn bao nuôi tôi, thế nhưng… haizzz, nói sao nhỉ, nếu như mấy người đó có thể bảo dưỡng bản thân họ như Triệu Vi, Viên Tuyền thì tôi còn có thể suy nghĩ…

Haizz đừng mắng tôi, đàn ông mà, ai mà không thích phụ nữ đẹp cơ chứ, mấy người nói xem có đúng không… Nên tôi đều từ chối, dù có cho tôi nhiều tiền hơn nữa tôi cũng không cách nào nghĩ tới việc bản thân mình ‘làm’ một phụ nữ lớn tuổi…

Thế nhưng có đàn ông muốn bao nuôi tôi thì đây chính là lần đầu tiên.

Tôi không hề suy nghĩ gì nhìn chữ trên tờ giấy mà trực tiếp sững sờ ở đó, chợt nghe thấy kim chủ nói: “Tôi biết tình cảnh của nhà cậu, bản thân tôi cũng không phải là một người có nhiều tiền, nên số tiền một tháng có thể cung cấp cho cậu cũng không nhiều, nhưng hai vạn một tháng cũng có thể giảm bớt phần lớn vấn đề của cậu. Có điều những gì tôi cần cậu làm cũng không nhiều, tôi không cần làm tình với cậu, tôi cũng không có sở thích kỳ quái gì, trên cơ bản tôi sẽ không để cho cậu làm bất cứ việc gì liên quan đến tình dục. Cậu cũng có thể hiểu là cậu sẽ thành trợ lý riêng của tôi, chỉ là việc cậu cần làm nhiều hơn những công việc của trợ lý một chút.”

Giọng nói của kim chủ kỳ thực rất hay, nhưng lại lạnh lùng, hắn tuy lạnh lùng nhưng tuyệt đối không ác, nhưng tôi vẫn hơi sợ, tôi liền hỏi: “Ví dụ?”

Kim chủ đẩy mắt kính lên rồi nói: “Ví dụ như ôm tôi, như chạm* vào đầu tôi, như đút cơm cho tôi.”

*Chạm: Trong bản raw có một cụm là “m-o m-o”, t có tra cứu thì thấy 1 diễn giải khá hợp lý trong 1 diễn đàn giải thích về cụm này. Cụm này là bính âm của Trung Quốc có nghĩa là ‘chạm’:v đơn giản đến ko ngờ.

Dù sao thì lúc đó tôi hoàn toàn ngu luôn rồi, phản ứng đầu tiên chính là đây là đang tìm bảo mẫu cho một đứa trẻ sao? Phản ứng thứ hai là mắc ói.

Kim chủ quả thực cũng thực trắng… Thật đẹp, nhưng ai cũng đều có thể nhìn thấy đó là một người đàn ông, tôi thật sự không thể chịu nổi, lập tức da gà da vịt nổi lên đầy người.

Sau đó chợt nghe thấy kim chủ nói tiếp: “Cậu hẳn là rất cần công việc nhân viên phục vụ này nhỉ?”

Tại tôi lúc đó cũng quá ngây thơ, rất thành thật gật đầu.

Sau đó kim chủ đưa tay gõ lên mặt bàn một cái, nói: “Chủ quán K này là anh trai ruột của tôi.”

Tôi sửng sốt một chút, có ngu hơn nữa thì lúc này cũng phải hiểu, vừa tức vừa buồn bực: “Anh uy hiếp tôi?”

Kim chủ rất thoải mái, thể hiện sự nhàn nhã, thấy tôi sắp phun bậy, hắn nói: “Đúng, hơn nữa giảng viên dạy môn chính của cậu bây giờ là bạn cũng phòng thời đại học của tôi, cũng là bạn trai của anh trai tôi.”

Tôi nghĩ đến vị giảng viên môn Toán cao cấp được cả đám con gái trong lớp thích mà không khỏi thấy đau lòng thay các bạn sinh viên nữ đó, đồng thời cũng rơi và mê man vô tận, thế giới này xảy ra chuyện gì vậy, loại đàn ông nhân mô cẩu dạng* như thế đều thích đàn ông hết sao.

*Nhân mô cẩu dạng: Hình người dạng chó =)))) chả hiểu sao, tức dùm bạn giảng viên ạ.

Kim chủ còn nói: “Tôi có thể khiến cậu không kiếm nổi cơm ăn, còn có thể làm cho các môn Toán cao cấp còn lại mấy năm tới ở đại học của cậu một dấu chấm đỏ, vì vậy, cậu có cân nhắc lại không?

Tôi tức giận đến gân xanh nổi hết lên, nghĩ tiện tay cầm một chai bia đập chết hắn, nhưng tôi không dám, vì cho dù những thứ trên là hắn gạt tôi, nhưng hắn có tiền có thế nhất định là sự thật, đập hắn xong tôi không bồi thường nổi.

Giữa lúc tôi suy nghĩ có thể dùng mắt thần giết chết hắn hay không, kim chủ còn nói thêm: “Tôi nói rồi, sẽ không bắt cậu làm bất luận chuyện gì quá đáng, đồng thời tôi cũng sẽ không làm bất cứ chuyện gì quá đáng với cậu đâu, thậm chí không cần cậu ngày nào cũng ở cạnh tôi. Tôi cũng sẽ không can thiệp gì vào cuộc sống cá nhân của cậu, chỉ cần cậu có thể không làm cho bạn gái phát hiện thì cậu yêu ai làm gì tôi không có ý kiến, chỉ có một điều này, nếu như tôi cần cậu, dù lúc cậu có đang cắm JB* vào trong bạn gái rồi thì cũng phải rút ra cho tôi, hiểu chưa?” (#Ju: bá thiệt sự =))))

*JB: cậu nhỏ, chân thứ 3 của đàn ông á =)))

Lúc đó tôi rất sợ, biểu tình của kim chủ quá mức bình tĩnh, thế cho nên tôi hoài nghi cái từ JB kỳ thực cũng không phải từ ngữ thô bỉ gì cả.

Kim chủ còn nói: “Có điều cậu yên tâm, khoảng thời gian này sẽ không bị gọi nhiều, hơn nữa tôi cũng dễ tính, nếu như cậu thật sự có chuyện gì không thể làm, tôi cũng sẽ xem xét, cân nhắc.”

Lúc này tôi cũng tỉnh táo lại rồi, nghĩ trước nghĩ sau kết hợp các câu nói trên, tôi thậm chí còn nhảy ra một ý nghĩ “Hình như cũng không tệ lắm.”

Nhưng tôi lập tức bỏ đi suy nghĩ này, mấy kẻ ngu tin rằng trên đời còn cái bánh nhân thịt tự nhiên từ đâu rơi xuống cuối cùng đều bị đập chết hết rồi.

Tôi liền hỏi: “Vì sao lại tìm tôi? Hơn nữa tôi là trai thẳng, dù cho đến lúc nào đó anh nuốt lời, muốn tôi ‘làm’ anh, tôi cũng không thể ‘cứng’ lđược đâu.”

Kim chủ nghe xong cũng hơi giật mình, tôi cũng hoàn toàn không ý thức được tôi đây đương nhiên cho rằng nhận thức kim chủ là bên ‘bị làm’ có cái gì sai. (=))))

Kim chủ thở dài nói: “Bình thường áp lực công việc khá lớn, tôi muốn có một người có thể cho tôi làm nũng, khiến tôi thả lỏng.”

Lúc nhìn kim chủ nói hắn muốn làm nũng với vẻ mặt lạnh lùng, tôi ấy vậy mà lại có một ý nghĩ ‘có chút đáng yêu’ thoáng qua trong đầu.

Không được không được, kẻ có tiền đều là biến thái, tôi muốn xóa tan ý nghĩ này.

Tôi hỏi: “Vậy anh sao không tìm bạn trai đi?”

Kim chủ nói: “Bởi vì tôi không muốn đánh đổi bất cứ thứ gì.”

Lúc đó tôi cũng không hiểu, trong lòng nghĩ không phải anh đã đổi đi hai vạn tiền sao?

Kim chủ còn nói: “Từ cách nhìn của cậu mà nói, loại công việc này không có gì không tốt, so với một ngày làm ba việc như hiện giờ thoải mái hơn nhiều, mà còn kiếm gấp bội, cậu nói xem?”

Tôi hoài nghi kim chủ đang là trùm của chuỗi bán hàng đa cấp, nói đến mức khiến tôi lung lay kinh khủng, nhưng tôi còn có một điểm ái ngại cuối cùng, hỏi: “Lỡ như anh gạt tôi thì sao?”

Kim chủ cầm lấy tờ giấy kia đặt tới trước mặt tôi, nói rằng: “Cậu có thể nhìn các điều mục trên hợp đồng, hôm nay tôi vừa khéo có dắt theo luật sư tới, nếu còn không yên tâm thì cậu có thể hỏi người đó.”

Tôi bắt đầu nghi ngờ cái thế giới thần kỳ này, đến bao nuôi cũng đã có thể thông qua pháp luật rồi sao?

Tôi cầm lấy xem qua một chút, quả thực có nhắc tới hắn sẽ không làm bất luận chuyện kỳ quái gì đối với tôi, nhưng đồng thời cũng có một cái, tôi không được làm chuyện gì với hắn nếu chưa có sự cho phép.

Lúc đầu tôi nghĩ hắn sợ tôi đánh hắn, dù sao chân tay kim chủ mảnh dài, tôi muốn đánh hắn, đánh xong vài cái phỏng chừng có thể khiến hắn vào CPU luôn rồi. Thế nhưng sau đó tôi liền hiểu ra, phát hiện hình như là kim chủ đang cảnh cáo tôi không được sàm sỡ hắn.

Hắn đúng là điên rồi đúng không. Đầu tôi bị chập rồi mới có thể đi chạm vào anh.

Nói chung lung tung lằng nhằng hồ đồ một hồi tôi đã bị bao nuôi rồi, hắn còn lập tức đưa tôi tiền lương tháng đầu tiên.

Hai vạn đồng.

Tôi nạp tiền vào tài khoản của ba tôi, ông ấy rất hoảng hốt hỏi từ đâu ra, tôi cũng chỉ có thể nói dối là tôi cùng một đàn anh năm tư đại học hợp tác buôn bán ra lời nên ứng trước một ít.

Sau đó tôi đứng ở trước ATM hung hăng vỗ vào cái miệng rộng của mình, cảm giác mình đúng là cmn không có tiền đồ.

Tôi nơm nớp lo sợ suốt một tuần lễ, kim chủ vẫn chưa liên hệ với tôi, tôi hoảng hốt nghĩ ngày đó có khi là tôi mơ thôi.

Sau một ngày nữa, kim chủ liên hệ với tôi, gửi cho tôi một cái địa chỉ kêu tôi đến, tại một một khu nhà nhỏ trong trung tâm thành phố, nhà ở đó đều rất đắt, nhưng vẫn tốt, không phải loại biệt thự khiến người khác sợ hãi, chỉ là một khu nhà vì ở trên đoạn đường tốt nên giá nhà mới đắt thôi.

Vẫn ổn… Vẫn ổn… Nếu như thật sự có chuyện gì xảy ra, tôi hô cứu mạng thì có thể hàng xóm sát vách sẽ báo nguy giúp tôi,…

Tôi cầm chiếc khóa mà kim chủ nói đã giấu trong chốt an toàn của bình cứu hỏa, kim chủ nói hắn sáu giờ mới về, kêu tôi mua một phần mỳ vằn thắn nhỏ ở dưới lầu trước rồi mang về chờ hắn, tôi liền tới đó lúc năm giờ rưỡi.

Nhà kim chủ cũng không lớn, bốn phòng, tôi lặng lẽ dạo qua một vòng, một phòng làm việc, một phòng ngủ, còn có một phòng khách, các thiết bị cũng không có gì đáng nói, rất đơn giản, những nơi tôi có thể nhìn thấy đều rất nhàm chán, tôi an vị ngồi trên ghế sofa trong phòng khách chờ kim chủ về.

Thế nhưng qua sáu giờ rưỡi rồi kim chủ vẫn chưa về, điện thoại di động của tôi cũng sắp hết pin, haizz, không mang dây sạc đi rồi, tôi nghịch nghịch điện thoại di động, lúc chat với kim chủ hồi lâu, vẫn là ngại không hỏi mật khẩu wifi nhà hắn là gì, sau đó tôi chán đến chết liền ngủ ngay trên ghế sofa.

Chẳng biết đã ngủ bao lâu tôi chợt tỉnh lại, nhìn bên ngoài trời đã tối hẳn, đã chín giờ hơn rồi, bát mỳ vằn thắn trên bàn đã lạnh hẳn rồi, tôi nghĩ nghĩ, vẫn nên cất mỳ vào tủ lạnh, lấy điện thoại di động ra chuẩn bị dùng lượng pin cuối cùng nhắn hỏi xem tôi có thể đi về trước không.

Sau đó tôi đang định gõ mấy lời này gửi đi, điện thoại di động đã tự động sập nguồn.

Tôi thở dài, thực sự là nhà dột gặp đêm mưa mà.

Đúng lúc này tôi nghe được tiếng ‘cạch cạch’ ở cửa, trong nháy mắt cả người tôi dựng hết cả tóc gáy lên, ‘Vụt’ đứng lên từ trên ghế sofa, khẩn trương đến độ nước bọt cũng không dám nuốt, nhìn chằm chằm kim chủ đang khom người thay giày ở cửa.

Kim chủ vừa thấy tôi liền nói một câu trước: “Thật xin lỗi Tiểu Vạn, lúc về lại có một cuộc xã giao, điện thoại di động lại hết pin rồi.”

Tôi vội vàng lắc đầu chẳng nói gì.

Kim chủ hình như có uống chút rượu rồi, sắc mặt có hơi hồng, lúc đổi giày cũng đứng không vững, tôi nhìn hắn thì đúng là đứng ngồi không yên.

Giày của kim chủ có dáng vẻ tinh tế, giày da cùng với dây giày, hắn một tay đỡ tường, trên tay còn cầm túi công văn, một tay còn lại không thể nào tháo được dây giày, một lát sau kim chủ bất đắc dĩ cười cười với tôi: “Tới đây cầm túi giúp tôi đi.”

Cái nụ cười kia… thật đúng là dịu dàng, cũng thật đẹp mắt, so với bộ dáng uy hiếp tôi ngày đó tưởng chừng như là hai người, lúc đó tôi có hơi…

Chậc… Dù sao thì tôi cũng vẫn đi qua cầm túi trong tay giúp hắn, hắn liền tự mình cởi dây giày, thân thể đứng còn không vững, tôi đứng ở bên cạnh động khẽ cũng không dám động, đang suy nghĩ nếu hắn một lúc nữa ngã vào lòng tôi thì tôi nên làm gì bây giờ…

Thế nhưng kim chủ cũng không hề ngã vào trong lòng tôi, hắn có hơi lắc lư thay giày xong, liền ngồi xuống ghế sofa đỡ đầu thở xả hơi, hắn có vẻ đã uống thật nhiều, hai bên tai đều đỏ lừ.

Tôi cũng không biết đặt túi của hắn ở đâu, đang suy nghĩ mình có nên rót cho hắn chén nước hay không, dù sao cầm lương cao mà lại đứng ngốc tại đây cũng không ổn lắm.

Tôi nhỏ giọng hỏi: “À ờ…Anh… Anh muốn uống chút nước không?”

Kim chủ thở ra một hơi, gỡ kính mắt xuống ném lên bàn, cười nói với tôi: “Tiểu Vạn, cậu qua đây.”

Tôi nuốt ngụm nước miếng, không biết hắn muốn làm gì, những vẫn cứng còng ép mình đi tới, hắn chỉ chỉ đỉnh đầu mình, nói: “Xoa xoa đầu tôi đi.”

Tôi lúc đó thực sự đến tay cũng run run, nói thật, kim chủ tuyệt đối không hề ác, trái lại lúc gỡ kính xuống, gương mặt hồng hồng có cảm giác hơi đáng yêu, nhưng tôi sợ, chuyện này cũng có hơi quỷ dị đi.

Đương nhiên tôi vẫn còn giữ lại tác phong chuyên nghiệp thường ngày, tôi liền xoa xoa đầu kim chủ, tóc chắc là đã được phun keo gì gì đó rồi, có cảm giác đâm đâm tay.

Sau đó kim chủ nhắm mắt lại như là đang rất hưởng thụ, tôi quả thực hoài nghi rồi, tôi đang xoa tóc mà, có phải xoa bóp đâu, bộ dáng thỏa mãn giống như một con mèo nhỏ, lúc được xoa xoa cằm còn có thể rên tiếng gừ gừ nữa.

Đương nhiên tôi không dám làm thế rồi.

Xoa một hồi, hắn đã nói: “Tôi đi tắm trước, phòng cho khách ở bên kia, cậu có thể ở đó đêm nay, tôi còn phải làm một vài việc nữa, lúc cần tôi sẽ gọi cậu, dây sạc ở trong ngăn kéo phòng cho khách, cậu cũng có thể chơi game trên máy vi tính ở phòng đó, nhưng không được bật tiếng, hiểu chưa?”

Tôi gật đầu như giã tỏi, kim chủ cười cười với tôi, lại cầm túi công văn trong tay tôi đứng dậy đi mất.

Tôi vội vàng tìm phòng cho khách rồi đi vào, trái tim sắp vọt lên cổ họng rồi nhảy ra khỏi miệng, tay đập vào cái miệng rộng của mình một cái, tiền đồ!

Trong đầu tôi toàn là chuyện về kim chủ, tôi cần làm gì, hôm đó tôi sau khi về liền nghiên cứu cái gọi là bao nuôi, cảm giác sâu sắc được rằng thế giới này thật đáng sợ, sự cổ quái của những kẻ có tiền thật sự làm cho người khác không thể tưởng tượng nổi, SM còn coi là có thể chấp nhận, nhưng còn có những kẻ thích ép người khác ăn shit uống nước tiểu nữa chứ.

Tôi thở dài, thực sự là ba trăm sáu mươi nghề, đi làm thực không dễ dàng.

Không biết kim chủ thích  gì, nếu như chỉ là xoa xoa đầu thì tôi còn có thể chấp nhận.

Sự thực chứng mình sự tình không có đơn giản như vậy, đại khái vào lúc 12 giờ đêm, kim chủ gửi một tin nhắn, kêu tôi đi qua phòng làm việc.

Sau đó tôi phải đi rồi.

Kim chủ chắc vừa tắm rồi, mặc áo ngủ kẻ ô vuông, vừa tắm nên tóc đã rủ xuống, trước kia hắn luôn mặc âu phục nên tôi nghĩ hắn khoảng 1m8, bây giờ nhìn lại tựa như chỉ có 1m76 đến 1m78 thôi, kim chủ nói: “Trong phòng vệ sinh có máy sấy, đi lấy ra đây giúp tôi sấy tóc đi.”

Tôi vội đáp ứng, tìm thấy một chiếc máy sấy thoạt nhìn rất cao cấp rồi quy củ sấy tóc cho hắn, tóc người này vốn rất mềm, thỉnh thoảng tôi còn đụng phải tai hắn, ngay cả vành tai cũng rất mềm.

Kim chủ hình như rất mệt, rõ ràng tôi dùng lực rất nhỏ để sấy tóc, đầu hắn vẫn hơi lắc lắc theo hướng lực của tôi, sấy khoảng năm phút, hắn mở miệng nói: “Được rồi.”

Tiếng nói của hắn đều đã mơ mơ hồ hồ rồi, kim chủ hoàn toàn đã không còn vẻ lạnh lùng như lúc bình thường.

Vừa mềm mại vừa đáng yêu…

Không được không được, đây có gì mà đáng yêu chứ, tôi phải xóa tan cái ý nghĩ này đi.

Tôi tự giác đặt lại máy sấy về chỗ cũ, sau đó lúc quay lại phòng làm việc, kim chủ ngẩng cái đầu tóc rối tung vừa được tôi sấy khô lên rồi giang hai tay ra, cười híp mắt nói với tôi: “Muốn được ôm.”

Tôi: “…”

Tay chân tôi gần như dừng lại cùng lúc, cứng ngắc hỏi: “Ôm thế nào?”

Kim chủ vẫn cười híp mắt, mắt hắn có chút mảnh dài, lúc cười tươi nhìn giống như một chú hồ ly nhỏ vậy, câu dẫn đến như vậy.

Cứ câu dẫn đến như vậy đấy.

Hắn nói, bạn làm theo là được rồi.

Tôi liền đi tới, hắn ngồi xếp bằng trên ghế, đầu vừa vặn ở ngay chỗ bụng tôi, đầu hắn đụng vào cơ bụng của tôi, hắn ‘Ai ui’ một tiếng, ôm đầu ngẩng mặt lên nhìn tôi, biểu cảm có chút ấm ức: “Bụng cậu sao lại cứng vậy chứ?”

Tôi hoàn toàn không biết trả lời như thế nào, tôi đoan đoan chính chính có cơ bụng sáu múi có thể không cứng sao…

Tôi thử thăm dò nói: “…Tôi đi luyện yoga?”

Hắn nhìn tôi ngốc lăng hai giây, lập tức cười ra tiếng, chẳng biết tại sao, trong nháy mắt tôi như mất khả năng định hướng*, cả người thả lỏng, kim chủ thoạt nhìn có chút đáng yêu không phù hợp với tuổi, giờ khắc này tôi thậm chí còn nghĩ nếu hắn muốn tôi làm gì có thể tôi cũng sẽ bán thôi bán tựu** thôi…

*Raw là xi-e lực, t có tra trên GG thì theo như từ chuyên ngành cơ khí, xe cộ, xi-e là một ống tròn dùng để định hướng của xe. Nó hơi lằng nhằng với t nên t chỉ cạn từ lấy nghĩa như trên đó.

**Bán thôi bán tựu: Mồm thì từ chối nhưng tay vẫn làm.

Kim chủ nói: “Quên đi, cậu cõng tôi được không?”

Vậy tôi có quyền nói không sao?

Tôi xoay người lại ngồi xổm trước mặt hắn, thân thể ấm áp của hắn rất nhanh đã áp lên lưng tôi, hắn rất gầy, nhưng cũng là một người đàn ông có sức nặng, có điều so với bình thường lúc tôi vác hàng thì thế này quá là đơn giản, kim chủ ôm cổ tôi, nói bên tai tôi với một giọng làm nũng: “Cõng tôi đến phòng ngủ được không?”

Trong nháy mắt thân thể tôi liền căng cứng, suýt không bước đi được.

Tôi vô tri vô giác đi tới phòng ngủ của hắn, tôi vừa định buông hắn xuống, hắn ôm chặt cổ tôi, nói: “Ây, đừng, cậu đừng động đây, đứng thẳng đi.”

Tôi quay lưng về phía giường rồi đứng yên.

Kim chủ nói: “Cậu thả tay xuống.”

Tôi liền thả tay ra, hai chân kim chủ quặp lấy eo tôi, hai tay ôm chặt cổ tôi khiến tôi hơi khó thở.

Sau đó đột nhiên tứ chi hắn thả lỏng ra trở nên mềm nhũn cùng lúc kèm theo tiếng ‘bịch’, tôi kinh dị quay đầu, toàn bộ thân thể hắn đều vùi trong chăn đệm rồi, đúng lúc đó đối mắt với tôi, cười híp mắt, nói: “Cảm ơn.”

Tôi: “…”

Hắn nằm ngửa một lúc, rồi lập tức xoay người bò lên đầu giường, từ góc độ của tôi chỉ có thể nhìn thấy cái mông của hắn, cái mông tròn trịa…

Không được không được, tôi phải đánh tan cái ý nghĩ này.

Cuối cùng kim chủ cũng bò đến chỗ gối đầu, thỏa mãn nằm xuống, lại nhìn tôi nói: “Đắp kín chăn cho tôi.”

Tôi liền đi qua đó đắp chăn cho hắn, trong lòng nghĩ thầm không còn chuyện gì nữa đi, đang muốn đi, bỗng sau đó kim chủ bắt lấy tay tôi.

Tôi dường như cảm nhận được một cảm giác tê tê khẽ, nửa người không hề động đậy.

Tôi quay đầu nhìn về phía kim chủ, kim chủ vén tóc lên, để lộ cái trán, hắn còn có một cái mũi cao, hắn nháy mắt với tôi mấy cái, cũng không biết chăm sóc thế nào mà khóe mắt cũng không có nếp nhăn, hắn nói: “Cho tôi một cái thơm chúc ngủ ngon có được không?”

Tôi khóc, anh trả lương rồi mà tôi còn có thể nói không hay sao, liền cúi đầu nhẹ thơm lên trán hắn một cái, trong đầu hàng nghìn hàng vạn chữ chạy qua, thế nhưng lúc tỉnh táo lại lại không biết đang suy nghĩ cái gì.

Sau đó kim chủ nhìn tôi, hỏi: “Có thấy buồn nôn không?”

Tôi lắc đầu.

Đây là thật, tôi cũng không biết vì sao, kim chủ lúc này cho tôi một cảm giác như là một con thú cưng nhỏ đang cầu chủ nhân chơi với nó mà không phải là một người đàn ông 32 tuổi.

Tuy rằng về bản chất thì tôi mới là con thú cưng kia.

Kim chủ nghe được câu trả lời của tôi thì thật vui vẻ, cười nói: “Vậy đêm mai hôn lên mặt có được không?”

Tôi nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, kim chủ mới buông tay tôi rồi nói: “Đi nghỉ sớm đi, tắt đèn giúp tôi.”

Tôi qua loa ‘vâng’ một tiếng rồi đi ra ngoài.

Xong rồi, mức độ tốt của kim chủ còn hơn những gì tôi nghĩ nữa.