Phong Hoa Tuyết
Bạn đang đọc truyện Phong Hoa Tuyết của tác giả Ái Hữu Đa Viễn. Chung quy là một chữ "hận", mà khiến cho ân oán dây dưa không dứt.Vì chữ "hận", mà lôi kéo bao người cùng nhau đắm chìm.Hận nàng, cho nên lợi dụng mọi cách.Hận nàng, cho nên giày vò không thôi.Nhưng hận, chính là vì đã quá yêu.Mọi chuyện trần ai lạc định, hết thảy cũng bị gió phất đi, giờ đây nói "yêu", có phải đã trễ quá hay không?Vì mối thù của mẫu thân, Mạc Tử Ngôn càng ngày càng chìm sâu, lôi kéo Mộ Dung Tuyết sa và ác mộng.Vừa giày vò lại lợi dụng, cho rằng có thể để lòng nguôi cơn hận, nhưng sau đó lại phát giác, nàng đã tổn thương người vô tội nhất.Người vốn bị thương thành người thương tổn, thể giới đảo điên, hai bên trắng đen, ngay cả chính nàng, cũng chỉ là một con cờ trong cuộc.
Tác giá: Ái Hữu Đa Viễn
-
[Hệ Liệt Sơn Đại Vương] Áp Trại Tiểu Nha Hoàn
Tứ Nguyệt
Xem
-
Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu
Vong Xuyên Tứ Nguyệt
Xem
-
-
Dẫn Ta Bỏ Trốn Được Không?
Summerbreeze
Xem
-
-
Gian Phòng Ngọt Ngào
Hoa Y Xuy Địch Nhân
-
Tiểu Hà Bạng
Minh Triều Trung Mộng
-
Bó Tay Chịu Trói
Thiên Thần Di Cô
-
Cổ Đại Ơi, Ta Tới Đây
FOX, Phi Phi, Thiên Dực
-
Đại Sói Hoang Ôn Nhu
Mễ Lộ Lộ
-
Giang Nam Tiếu Nương Tử
Vân Nhạc