Tên khác: Giáo Hoàng Nạm VàngThể loại: Hiện đại, hàiConvert: Ngocquynh520Edit: Thoa Xù Độ dài: 10 chươngĐời này, loại người đàn ông như anh ta chính là loại mà cô ghét nhất. Việc thay đổi phụ nữ tùy tiện như thay đồ như vậy thì không nói đi nhưng còn là tên đàn ông nghêm khắc theo chủ nghĩa heo đất. Chính là bản thân anh ta nói đi hướng đông thì nhất định không ai được đi hướng tây.Chỉ riêng những điểm này thôi cô có thể cho anh ta nếm thử gian khổ, cho anh ta biết rằng cô không phải loại người ngốc nghếch.Kể cả việc anh ta có phải là giáo hoàng hô mưa gọi gió trong giới âm nhạc hay không thì cô vẫn chẳng phải là kẻ dễ bắt nạt.Vì thế, diễn tập khi đó cô đã nghiến răng giả vờ nhu thuận nghe anh ta chỉ huy. Đến lúc chính thức lên biểu diễn, cô cố tình không kéo đàn violon theo sự chỉ huy của anh ta. Quả nhiên, cô không trình diễn theo nhạc lý của bài, vẫn giành được tán thưởng của thính giả dưới sân khấu!Trận này cô thắng anh ta thắng vô cùng đẹp. Thậm chí anh ta còn hạ mình xin lỗi muốn mời cô dùng bữa. Không ngờ, bữa ăn này lại làm cho cô lỗ vốn cả đời a ~....Lời tiết lộ qua vấn đáp của Lộ Đạo diễn bày ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, "Kịch bản lần này cô viết ngược lại có phần giống tiểu thuyết thương mại rồi."Giọng điệu Trạm Lộ có vẻ không hiểu hỏi: "Đạo diễn ý ông nói là rốt cuộc lần này tôi viết khá mị tục (*) sao?"(*) Mị tục: Xinh đẹp một cách tầm thường, dung tục. Theo cách hiểu cá nhân mình ý ở đây là tiểu thuyết hay nhưng hay kiểu bình thường, nhiều người có thể viết được như vậy.Đạo diễn cười nhạt, "Mị tục có gì không tốt nào? Nếu như viết tiểu thuyết theo kiểu vụ lý khán hoa (thưởng thức hoa trong sương mù), bí hiểm sâu xa khó hiểu, có chắc là độc giả sẽ thích không?"Trạm Lộ gật đầu liên tục, "Dạ dạ dạ, giống như đạo diễn vĩ đại nhất cũng có thể chỉ đạo ra một bộ phim tệ hại, biên kịch giỏi nhất cũng có thể viết ra một kịch bản tồi tệ."Khóe miệng Đạo diễn hơi giật giật, "Xem ra cái đầu của cô lại muốn nhận gạch đá rồi hả?!"Trạm lộ chạy trối chết....Thật ra thì đ